Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Nam Thành ngồi bên giường bệnh, năm lấy tay Cố phu nhân: “Mẹ, con đến trễ, hiện giờ cảm thấy đỡ chút chưa?”

Cố phu nhân cười cười: “Mẹ không sao, là Bắc Thành lo quá, một hai ép mẹ nằm viện”

Cố Nam Thành nói: “Mẹ luôn như vậy, cứ nói không sao không sao, nếu tới bệnh viện thì ngoan ngoãn ở lại, phối hợp bác sĩ chữa bệnh, đừng làm tụi con lo lắng”

Nói xong, gã kéo Trần Do Mỹ đi qua, nhận lấy bao lớn bao nhỏ trong tay cô ta: “Mẹ, đây là thuốc bổ Tiểu Mỹ mua cho mẹ, nghe nói mẹ nhập viện, cô ấy rất lo lắng, cứ nói muốn tới thăm mẹ.”

Lo lắng?

Cố phu nhân cười lạnh trong lòng, là muốn đến xem bà ta đã chết chưa thôi!

Trải qua một lần giao thủ, Cố phu nhân cẩn thận hơn rất nhiều, không xúc động giống như trước đó, bà ta nhìn về phía Trần Do Mỹ mà gật đầu nói: “Có tâm.”

Trần Do Mỹ có vẻ rất mừng vì thái độ của Cố phu nhân, cô ta sung sướng nói: “Đây là chuyện con nên làm, bác gái, hiện tại anh Nam Thành đang bận chuyện công ty, không có thời gian lại đây thăm bác, nếu bác gái không chê thì về sau ngày nào con cũng đến chăm sóc bác.”

Ngày nào cũng tới? Lấy thân phận gì?

Nam Thành vừa ly hôn, người đàn bà này đã gấp không chờ nổi muốn nói cho cả thế giới rằng mình và Nam Thành đang hẹn hò. Nếu bà ta đồng ý thì không phải đồng nghĩa với việc thừa nhận thân phận của cô ta?

Muốn dùng bản mặt nhu nhược đáng thương kia làm bà ta ghê tởm, nằm mơi

Cố phu nhân thản nhiên mà nói: “Không cần, thành Tây cách nơi này quá xa, bình thường Nam Thành làm việc mệt mỏi, cô cứ ở nhà, tránh sau khi tan tầm nó còn phải tới đón cô.”

“Mẹ, mẹ không phản đối?” Lời này của Cố phu nhân làm Cố Nam Thành rất bất ngờ.

Cố phu nhân già vờ thở dài: “Phản đối có tác dụng gì? Nhưng có thể bước vào cửa Cố gia hay không còn phải xem biểu hiện sau này của cô ta.”

Trần Do Mỹ lập tức ngoan ngoãn trả lời: “Cảm ơn bác gái, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho anh Nam Thành, sẽ không làm bác thất vọng.”

Cố phu nhân gật gật đầu, không muốn nhìn cô †a thêm nữa, lập tức bảo Cố Nam Thành đỡ mình nằm xuống: “Mẹ hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát, hai đứa trở về đi!”

Rời khỏi bệnh viện, Trần Do Mỹ dựa đầu vào vai Cố Nam Thành: “Anh Nam Thành, em rất mừng, em cho rằng bác còn phản đối chúng ta, không ngờ bác đột nhiên đồng ý, hôm nay mẹ còn hỏi em là tính khi nào kết hôn.”

Trần Do Mỹ âm thầm đánh giá Cố Nam Thành, sau đó ngọt ngào cười nói: “Em nói với mẹ là anh Nam Thành vừa ly hôn, kết hôn gấp như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh, hơn nữa em còn trẻ, chỉ cần được ở bên cạnh anh thì kết hôn hay không cũng không quan trọng.”

Xem đi, cô hiểu chuyện đến mức nào!

Cô gái hiểu chuyện đến làm người ta đau lòng như vậy, cưới cô thì đã sao?

Cố Nam Thành nhìn gương mặt tươi cười ngọt ngào trong trẻo trước mặt mà nói: “Kết hôn đi!”

Trần Do Mỹ ngẩn người: “Anh Nam Thành?”

Cố Nam Thành dừng bước: “Chúng tôi kết hôn đi!"

Dù sao sớm muộn gì cũng kết hôn, gã ly hôn không phải là để cô có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh mình sao?

Trong lòng Trần Do Mỹ rất kích động, cô ta còn nghĩ muốn gả vào Cố gia cần phí thêm chút tâm tư, không ngờ Cố Nam Thành đã rất yêu mình, cô ta chỉ thử một chút mà gã đã đồng ý.

Trần Do Mỹ cố nén mừng thầm trong lòng, chỉ lắc đầu với Cố Nam Thành.

Mặt Cố Nam Thành hơi trầm xuống: “Không muốn?”

“Không, không phải, đương nhiên em muốn, nhưng em vừa nói anh không thể kết hôn ngay được, không tốt cho danh dự của anh, em biết trong lòng anh có em là đủ rồi.” Trần Do Mỹ duõi tay ôm Cố Nam Thành: “Anh Nam Thành, anh biết không, em thật sự rất thích, rất thích anh, gặp được anh là chuyện may mản nhất đời em.”

Cố Nam Thành nhếch khoé miệng lên: “Anh biết”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK