• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa mùa hè nóng bức, Thẩm Thanh Uyển không biết tại sao lại bị sốt nhẹ mấy ngày, bệnh tình vừa mới trở nên tốt hơn, cô đã quyết định đi ra ngoài.

Dì Trương nhìn thấy cô ấy thì vội vàng kêu lên: "Thẩm Thanh Uyển, cháu vừa mới khỏi bệnh lại muốn đến công ty luôn?"

Thẩm Thanh Uyển đã lấy được chìa khoá xe: "Cháu ngủ nhiều ngày như vậy, khó chịu lắm rồi."

Sau khi trở lại công ty, Thẩm Thanh Uyển lập tức gọi điện cho Chu Vũ Lâm.

Chu Vũ Lâm cũng làm việc tại tập đoàn Nhiếp thị, hiện nay anh đang được chỉ định công tác tại nước ngoài nên không ở Hà Đông, anh ấy báo cho cô biết về tình hình hoạt động dạo này của công ty qua điện thoại.

Nhưng điều quan trọng nhất là: "...Chị, gần đây công ty và tập đoàn Trần thị đang cạnh tranh mấy dự án thành phố đó!"

Trước đó Thẩm Thanh Uyển đã biết công ty đang để ý đến dự án mở rộng thành phố này, nhưng tập đoàn Trần thị cũng luôn rình rập nó như hổ đói, vì vậy việc hai công ty tranh giành nhau là điều không thể tránh khỏi.

Trước khi cúp máy, Thẩm Thanh Uyển chặn miệng Chu Vũ Lâm đang định dặn dò: "Sức khỏe là tiền đề của mọi thứ, trong lòng chị biết rõ!"

Thẩm Thanh Uyển cất điện thoại đi, ở trong phòng của khu rửa tay chật hẹp, cô nhanh chóng lấy phấn phủ ra trang điểm lại.

Đột nhiên, bên ngoài có tiếng động, có lẽ là nhân viên nữ đeo giày cao gót đi vào.

Sau đó nghe thấy tiếng nước chảy ào ào từ bồn rửa cùng giọng nói châm biếm: "Cô nghe nói chưa? Con gái nhà họ Ngôn quay về rồi!"

"Cô nói đến chị Diệp Lan sao? Hình như chị ấy là bạn gái cũ của tổng giám đốc Nhiếp? Vậy trợ lý Thẩm phải làm sao đây?"

"Người ta giàu có, là người nổi tiếng, còn là nữ hoạ sĩ tài năng, hơn nữa lại là bạn gái chính thức! Trợ lý Thẩm là cái gì? Sao có thể so sánh với chị Diệp Lan chứ?"

"Nhưng trợ lý Thấm ở bên cạnh giám đốc Nhiếp bao nhiêu năm như vậy, bọn họ không phải kiểu quan hệ đó sao?"

"Kiểu quan hệ gì? Cô mới đến thì biết cái gì chứ? Trợ ly Thẩm được gia đình giám đốc Nhiếp nuôi dưỡng từ nhỏ, cô ấy có thể được giám đốc Nhiếp đế ý tới, được ở cạnh để giúp đỡ giám đốc Nhiếp đã là may mắn của cô ấy rồi!"

Trong lúc tám chuyện, bỗng có một tiếng "Cạch", cánh cửa phòng cuối cùng bị đẩy ra, hai nữ nhân viên lúng túng khi thấy Thẩm Thanh Uyển bước ra, lập tức không nói nên lời.

Thẩm Thanh Uyển bước về phía trước, chậm rãi rửa tay, khi đi ngang qua bọn họ liên nói: "Một trong những quy định của công ty, khi đi làm không được phép buôn chuyện sau lưng người khác, lần sau còn tái phạm thì trực tiếp đến phòng nhân sự thanh toán tiền lương!"

Hai nữ nhân viên hiển nhiên rất sợ hãi, không nói được lời nào! Sau khi khỏi bệnh, Thẩm Thanh Uyển không gặp Nhiếp Tấn Thành ngay lập tức.

Khi cô đến phòng thư ký để báo cáo, thư ký Trần trực tiếp đưa cho cô một tập tài liệu: "Trợ lý Thấm, giám đốc Nhiếp nói sau khi cô quay lại công ty, bảo cô lập tức xử lý tập tài liệu này, mời luật sư Du đi cùng."

Mặc dù Nhiếp Tấn Thành không có ở đây nhưng mọi việc đều đã được sắp xếp có trật tự rõ ràng, Thẩm Thanh Uyển nhận tập tài liệu rồi mở ra xem, liên phát hiện trong đó là tờ đơn "Huy bỏ hôn ước"

do một luật sư soạn thảo.

Bên nam: Nhiếp Gia Huy Bên nữ: Ngôn Diệp Lan Cả hai bên đều chưa kí tên, nhưng nguyện vọng của họ thì đã rõ ràng, chỉ cần bên nam đồng ý trước.

Nhưng thỏa thuận này lại trực tiếp giao cho cô xử lý "Trợ lý Thẩm, có vấn đề gì sao?"

Thư ký Trần thấy cô không trả lời liên hỏi cô.

Thẩm Thanh Uyển cười khẽ nói: "Không có gì."

Thật sự may mắn, đây là may mắn mà Nhiếp Tấn Thành trao cho cô, là anh ta từng bước muốn hành hạ cô, bây giờ lại vì người phụ nữ mà anh ta yêu, bảo cô đi phá bỏ hôn ước.

Cả thế giới bên ngoài đều biết rằng bởi vì bây giờ Nhiếp Gia Huy đang mắc bệnh hiểm nghèo, cho nên anh ta đã lui khỏi giới kinh doanh, không quan tâm mọi chuyện.

Nhưng chỉ có một vài người biết được tình hình bên trong, nơi mà cậu con trai cả của nhà họ Nhiếp chữa bệnh chính là bệnh viện tâm thần.

Ở Hà Đông, bệnh viện tâm thần này khiến người ta tránh như tránh tà, bởi vì những người ở trong đây đều bị mắc bệnh tâm thần.

Thẩm Thanh Uyển cùng luật sư Du ngồi đợi ở phòng tiếp khách, không bao lâu sau liền nhìn thấy một bóng dáng mặc bộ quần áo bệnh nhân màu trắng chậm rãi bước vào.

Gương mặt gầy gò cùng với những đường nét hằn sâu trên khuôn mặt, không thể ngăn cản được sức hút giống hệt Nhiếp Tấn Thành của anh ta, đôi mắt liêu lĩnh một thời đến tận bây giờ vẫn giữ y nguyên, mang lại cảm giác chế giễu và ý cười châm biếm.

Từ xưa đến nay, thẳng làm vua, thua làm giặc chính là một đạo lý, không có bất kỳ kẻ thua cuộc nào may mắn tránh khỏi.

Thẩm Thanh Uyển nhìn anh ta ngôi xuống, lấy giấy tờ kia mở ra trước mặt anh ta.

Nhiếp Gia Huy liếc mắt nhìn nó, anh ta u ám mở miệng nói: "Thẩm Thanh Uyển, đã nhiều năm như vậy, sao cô lại vẫn sống như một con chó bên cạnh em ấy vậy"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK