Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vốn dĩ Diệp Phàm là một đứa con rơi, em trai lại còn mắc bệnh máu trắng, nói thẳng ra thì máu trắng chính là ung thư máu, một đứa con rơi cộng thêm một người em bệnh tật chắc chắn sẽ bị nhà họ Diệp từ bỏ, dòng họ nhà này chỉ có hai người con trai, làm sao đấu lại được với Diệp Tử Long?”  

 

“Đấu không lại Diệp Tử Long thì chắc chắn chỉ còn đường chết, Diệp Phàm chết rồi, nhà bọn họ mới là kẻ chịu ảnh hưởng nhiều nhất, chúng ta sẽ giải thích lợi và hại cho thím Lưu, bảo bà ta ép cho Hàn tuyết và Diệp Phàm ly hôn”.  

 

“Hoặc là chúng ta sẽ tìm đến Diệp Tử Long để thương lượng, bảo anh ta tìm một cậu chủ có uy tín đến từ thủ đô đến thể hiện năng lực, thím Lưu là một người rất thích mấy món hời, chắc chắn sẽ thu phục được bà ta thôi!”  

 

“Với sắc đẹp của Hàn tuyết, tôi nghĩ ít có người đàn ông nào không động lòng, Diệp Phàm là người quan tâm đến Hàn Tuyết nhất, chúng ta sẽ ngấm ngầm gây rắc rối, làm cho bọn họ tự tranh đấu với nhau. Còn muốn đấu với chúng ta sao, một đứa con rơi, một thằng ở rể như anh ta định dựa vào cái gì?”  

 

Hàn Tử Hiên tiếp tục phân tích cho Hàn Bách Hào nghe, Hàn Bách Hào nghe xong cũng cảm thấy như mở cờ trong bụng.  

 

“Thím Lưu ơi là thím Lưu, cứ tưởng rằng thím chỉ là một mụ đàn bà đanh đá vô dụng, không ngờ thím cũng có chút tác dụng đấy chứ, hay lắm ha ha ha…”  

 

“Chúng ta phải bàn bạc thật kĩ, tính kế lâu dài, rồi tìm Diệp Tử Long thương lượng thử xem. Cô nói đi nếu như Diệp Phàm nhìn thấy Hàn Tuyết đang nằm trong lòng người đàn ông khác ngay tại biệt thự kia, hắn ta sẽ thế nào?”  

 

“Ha ha ha…”  

 

Hai người, bốn mắt nhìn nhau, cùng cười lớn.  

 

Phía đông thành phố Cảng, trong một khách sạn nhỏ bên cạnh trại trẻ mồ côi, một đám người đang quỳ vô cùng ngay ngắn.  

 

Đây chính là các võ sĩ của gia tộc Kato của Tịch Quốc, đã đến thành phố Cảng, người đứng đầu có sắc mặt vô cùng bình tĩnh, giữa hai đầu gối đặt một thanh kiếm Katana dài và hẹp.  

 

Kato Ken, một ninja cấp Giáp có sức mạnh tương đương với tiểu tông sư hóa kình trong võ thuật Hoa Hạ, đây chính là thủ lĩnh của đám người này.  

 

Kato Ken vung ra một cú đấm, lạnh lùng nói: “Tối mai, Koji-kun, Shushang-kun và Yehe-kun, ba người này sẽ đến câu lạc bộ Lôi Đình để triệt hạ đám người của Hoa Hạ và cho chúng biết rằng võ công của Hoa Hạ cũng chỉ là thứ bỏ đi!”  

 

“Vâng!”  

 

Ba người kia tuân lệnh, nở nụ cười vô cùng đắc ý, giẫm đạp người Hoa Hạ chính là việc mà họ thích làm nhất!  

 

“Thủ lĩnh, vậy còn tên Hoa Hạ đã giết chết cậu chủ Ichiro thì sao?”, một người đàn ông có vết sẹo trên mặt hỏi.  

 

Kato Kameda, hắn là người đứng thứ hai trong nhóm, chỉ ngay sau Ken, hắn đã từng được Kaito Ichiro hết mực yêu quý nên muốn giết chết Diệp Phàm trả thù cho Ichiro.  

 

“Không cần phải vội, tung tích của hắn ta thì chúng ta đã nắm được rồi, đợi đến khi chúng ta có được bản đồ gen của lũ người Hoa Hạ, chúng ta sẽ ra tay với hắn”.  

 

“Sau lưng của tên này cũng rất có thế lực, bây giờ đụng vào hắn ta thì rất có thể sẽ đánh rắn động cỏ!”  

 

Trụ sở chính của võ quán tại thành phố Cảng.  

 

Đường Kỳ Tài nhìn vào cánh tay phải trống rỗng của mình, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.  

 

Một người đàn ông mặc trường bảo kiểu cổ ngồi đối diện gã ta, người này chính là Chung Dật Phi.  

 

Chuyện ngày hôm đó, Đường Kỳ Tài đã chuyển tin đến cho Chung Dật Phi, gã ta cần sự giúp đỡ của Chung Dật Phi, nếu không, những đệ tử bình thường trong võ quán sẽ gây rắc rối cho Diệp Phàm, thế thì chẳng khác nào tự tìm chỗ chết.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK