Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Tốc độ nhanh như vậy? Bố thế nào rồi?”, Diệp Phàm trầm giọng hỏi.  

 

“Bố ẩn núp ở một chỗ, nhưng người nhà họ Hàn đều bán đứng ông ấy, nói ông là bố vợ của anh, tìm thấy bố liền có thể tìm được anh!”  

 

“Hừ, anh biết lũ sói mắt trắng nhà họ Hàn sẽ không bao giờ đổi tính được mà!”

Diệp Phàm mở miệng liền mắng, vì anh hiểu rõ tính cách của người nhà họ Hàn.  

 

Ngoài lợi ích ra, thì không còn biết tí nào là tình người.  

 

“Tiểu Tuyết nhắn tin cho bố, bảo bố trốn kỹ, cho dù thế nào cũng không được đi ra, cho dù cả nhà họ Hàn có chết sạch cũng không được ra ngoài”.  

 

Diệp Phàm lạnh lùng nói, Hàn Tuyết rùng mình, cắn răng bậm môi nói: “Vâng!”  

 

Trong biệt thự nhà họ Hàn, mặc cho người nhà họ Hàn có gọi thế nào, Hàn Tại Dần cũng không ra.  

 

Người nhà họ Hàn ai nấy cũng đều rất sốt ruột, Hàn Tại Dần không ra, Tiết Trường Quân không thể chờ thêm được nữa.  

 

“Các người lại dám lừa tôi?”  

 

Giọng của Tiết Trường Quân trở nên vô cùng lạnh lẽo, sau đó liền tiến tới trước mặt một cô gái, túm lấy cổ cô ta rồi bước lùi lại.  

 

“Cái kết cho việc không thành thật!”  

 

Răng rắc!  

 

Tiết Trường Quân vừa dứt lời, năm ngón tay liền dùng sức, cô gái trợn mắt, cứ thể mà chết ngay.  

 

Người nhà họ Hàn chết rồi, có một hai người chứng kiến cảnh tượng này liền ngất đi.  

 

“Chúng tôi không dám nói dối, đại nhân xin cho chúng tôi chút thời gian, chúng tôi sẽ cử người đi tìm Hàn Tại Dần, nhất định sẽ lôi ông ta ra đây”.  

 

Người nhà họ Hàn khẩn khoản cầu xin, Tiết Trường Quân phất tay, giọng lạnh như băng nói: “Cho các người hai phút, bằng không các người từng người một sẽ phải chết, ngoài ra ai dám báo án, tôi sẽ lập tức giết chết hết nhà các người!”  

 

Giọng nói lạnh như băng khiến tất cả mọi người đều phải phát run.  

 

Kít...  

 

Đúng lúc này, một chiếc xe ô tô đi tới, dừng ở ngay trong cổng.  

 

Hàn Húc Đông cùng Hàn Minh Chung xuống xe.  

 

Vừa đi vào sân đã nhìn thấy mấy hàng người quỳ ở đó, còn có một người đàn ông đứng trước mặt bọn họ.  

 

“Nửa đêm rồi mấy người còn quỳ ở đây làm gì?”  

 

“Còn cả anh nữa, tại sao lại bắt người nhà họ Hàn chúng tôi phải quỳ chứ?”  

 

Hàn Húc Đông tức giận nói, người này ăn gan hùm rồi hay sao mà lại dám làm chuyện như vậy.  

 

Tiết Trường Quân chầm chậm quay đầu lại, gương mặt lộ rõ nụ cười độc ác.  

 

“Nghe khẩu khí này, chắc ông là chủ nhà họ Hàn?”  

 

“Không sai, tôi chính là Hàn Húc Đông chủ của nhà này, còn anh là ai, tại sao lại đến nhà họ Hàn chúng tôi làm ra việc như vậy?”  

 

“Ha ha, là chủ nhà thì tốt...”  



Tiết Trường Quân bước mấy bước đã đi tới trước mặt Hàn Húc Đông. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK