Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Diệp Phàm một tay bịt miệng hắn ta, một tay đạt ở vị trí đan điền của hắn ta, rồi đẩy nội lực vào.  

 

Người đàn ông đó run lên bần bật, mặt sưng phù lên, trán vã mồ hôi.  

 

Đan điều của hắn ta đã bị nội lực đáng sợ của Diệp Phàm đánh vỡ, một khi đan điều bị huỷ không những không thể luyện võ, mà thân thể cũng sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.  

 

Ngay cả người bình thường không luyện võ, cũng dựa vào khí ở đan điền để duy trì sức khoẻ của bản thân.  

 

Người đàn ông ú ớ cầu xin, Diệp Phàm buông tay ra, hắn ta lúc này mồ hôi nhễ nhại, cả người như muốn gục xuống.  

 

“Anh chẳng qua cũng chỉ là tên bảo vệ của nhà họ Âu Dương, không cần phải liều mình như vậy”.  

 

Giọng Diệp Phàm trở nên lạnh lẽo: “Nói đi, Âu Dương Ngọc Quân đang ở đâu, tình hình thế nào, nói chi tiết cụ thể cho tôi biết”.  

 

“Cụ thể thế nào tôi không rõ, tôi chỉ biết cậu ta bị nhốt ở thuỷ lao, còn những việc khác thì cho dù anh có giết tôi, tôi cũng không biết...”  

 

Những thứ người đàn ông này biết được rất hạn chế, dù sao Âu Dương Ngọc Quân cũng bị nhị trưởng Âu Dương Đạo Vĩ đích thân mang về, một tên bảo vệ như hắn ta cũng chỉ có thể biết được những thông tin mà Âu Dương Đạo Vĩ để lọt ra.  

 

Bằng không, hắn ta sẽ không biết cả tin tức vừa rồi.  

 

Diệp Phàm lại hỏi thêm vài thông tin về nhà họ Âu Dương, một chưởng đập mạnh vào sau gáy của người đàn ông, hắn ta nghẹo đầu sang một bên rồi liền ngất đi.  

 

“Uyển Nhi, việc này phải nhờ cô rồi...”  

 

Diệp Phàm nhìn về phía Linh Hồ Uyển Nhi, chỉ thấy cô ta mỉm cười, lấy một cái túi nhỏ của mình ra, rồi từ trong đó lấy ra các loại dụng cụ, bút vẽ, mặt nạ...  

 

Lý Thanh Nguyệt ngồi bên nhìn tới ngây người, ngay lúc sau Diệp Phàm đã trở thành một người hoàn toàn mới, giống hệt với người đàn ông đang nằm ngất trên mặt đất.  

 

“Yêu Nữ Bách Biến, cô là Yêu Nữ Bách Biến sao?”, Lý Thanh Nguyệt chỉ tay về phía Linh Hồ Uyển Nhi giọng kinh ngạc khẽ nói.  

 

Yêu Nữ Bách Biến đã nhiều lần làm dậy sóng trong giới võ lâm, cô ta không mạnh, nhưng lại được rất nhiều người ngưỡng mộ.  

 

Những tên đàn ông đó đều là anh hùng kiệt xuất, nhưng đều tình nguyện xin quỳ dưới váy của Yêu Nữ Bách Biến.  

 

Lý Thanh Nguyệt vừa kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại thở dài, dung mạo xinh đẹp của Linh Hồ Uyển Nhi chính là vốn liếng của cô ta.  

 

“Các cô đợi tín hiệu của tôi, tôi qua đó trước!”  

 

Diệp Phàm cải trang thành Âu Dương Cương, nhét cái bao vào trong túi của mình, rồi quay lại vị trí vừa rồi mà đi khỏi rừng trúc.

“Vãi chưởng, mày uống thuốc à, sao lần này lại lâu thế!”  

 

Diệp Phàm đi ra, người đàn ông vừa đi tuần cùng anh lập tức cười mắng.  

 

“Bà nó chứ, đừng nói nữa, trong rừng trúc đúng là không dễ làm”, bây giờ Diệp Phàm đang đóng giả thành Âu Dương Cương, sắc mặt không vui nói.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK