Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Livestream tại hiện trường, cảnh tượng lúc này đã truyền tới Vạn Chung Môn.  

 

Một nhóm người của Vạn Chung Môn đều đang vây quanh lấy xem, Lâm Thanh Đế và cả Thánh nữ của Vạn Chung Môn cũng đều ở đó.  

 

Tiếng Diệp Phàm vang lên, khiến Lâm Thanh Đế nắm chặt tay lại, trong lòng chứa đầy sát khí.  

 

Đồng thời, hắn ta cũng cảm thấy may mắn, may mà hắn ta đủ cẩn thận, không trực tiếp chạy tới gây sự với Diệp Phàm.  

 

Bằng không bây giờ người đang quỳ trên đất có thể là hắn ta, dù gì hắn ta cũng biết hiện tại bản thân vẫn còn chưa phải hoá kình tiểu tông sư.  

 

Cho dù hắn ta liều chết, cũng có thể giết chết được Diệp Phàm, nhưng hắn ta cũng không giữ được mạng, mà đây không phải là điều hắn ta mong muốn.  

 

“Sư đệ Thanh Đế, Diệp Phàm này đã từng có thù với cậu sao?”, đúng lúc này, một giọng nói vang lên.  

 

Lâm Thanh Đế quay đầu lại nhìn, hoá ra là Chuẩn Thánh tử Dịch Nham Xuyên.  

 

Mặc dù trong lòng hắn ta cũng đang sục sôi lửa giận, song ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh: “Đúng vậy, tôi và Diệp Phàm có thù không đội trời chung!”   

 

Hắn ta không hề giấu giếm, mà liền nói thẳng.  

 

Người bên cạnh giật mình kinh ngạc, bọn họ rất ít khi nghe ngóng được chuyện trước kia của Lâm Thanh Đế.  

 

Không ngờ hắn ta lại có ân oán với Diệp Phàm, Dịch Nham Xuyên ngẩn người ra một lát, cười nói: “Sư đệ Thanh Đế, Diệp Phàm không bao giờ phô hết ra sức mạnh của mình, cậu và hắn ta có thù sẽ gây phiền phức không nhỏ cho Vạn Chung Môn chúng ta!”  

 

“Ha ha, sư huynh Dịch là nói Vạn Chung Môn chúng ta sợ hắn ta sao?”, Lâm Thanh Đế lạnh lùng cười nói.  

 

“Đương nhiên không phải vậy, Vạn Chung Môn sao phải sợ một tên Diệp Phàm nhãi nhép chứ!”  

 

Dịch Nham Xuyên lắc đầu, trên mặt phảng phất ý gì đó: “Vạn Chung Môn người đông, đương nhiên không phải sợ, nhưng không phải đệ tử nào cũng mạnh, có một vài người đương nhiên không phải là đối thủ của Diệp Phàm, nhưng lại bị phái đi, không biết có phải bị dùng làm chuột bạch để thử sức mạnh thực hư của Diệp Phàm hay không!”  

 

Vừa dứt lời, không khí liền trở nên yên tĩnh, ánh mắt của tất cả mọi người liền đổ dồn về phía Lâm Thanh Đế.  

 

Nếu Lâm Thanh Đế có mối thù sống chết với Diệp Phàm, vậy chắc chắn hắn ta sẽ biết rõ sức mạnh của Diệp Phàm, bằng không cỏ trên mộ hắn ta giờ cũng đã cao cả mấy mét rồi.  

 

Còn xem nội dung đoạn video có thể thấy đám người mà Hà Khôn dẫn theo yếu hơn hẳn người của Diệp Phàm, bọn họ đều bị đánh bại.  

 

Cho nên, Hà Khôn rất có khả năng đã bị Lâm Thanh Đế xúi đi để thăm dò sức mạnh của Diệp Phàm, dù gì Vạn Chung Môn cũng khá đặc biệt, và luôn dẫm lên điều lệnh của Liên minh.  

 

“Sư huynh Dịch, anh đừng có ngậm máu phun người, chỉ là tôi chưa đạt tới tiểu tông sư, bằng không lần này người dẫn đội là tôi, và cũng do sư phụ không cho đi, cho nên sư huynh Hà mới tự đề cử!”, Lâm Thanh Đế trầm giọng nói.  

 

“Ha ha, vậy cậu cần bao lâu để trở thành tiểu tông sư?”, Dịch Nham Xuyên lạnh lùng cười.  

 

“Nhiều nhất là khoảng một tháng, còn ít nhất là mười ngày hoặc nửa tháng, có thể sẽ thành tiểu tông sư!”, Lâm Thanh Đế nói.  

 

“Tốt, sau khi trở thành tiểu tông sư, cậu sẽ xuất sơn đi giết Diệp Phàm sao?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK