Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm nhìn Hà Tuấn, anh bỗng nở nụ cười, sau đó giơ tay lên.  

 

"Bốp..."  

 

Tiếng bạt tai vang vọng khắp đại sảnh, nhân viên lễ tân ngây ra như phỗng, trông dáng vẻ ngạc nhiên ấy rất đáng yêu.  

 

"Mày... Mày dám đánh tao?", Hà Tuấn ôm mặt, nói mà không thể tin nổi.  

 

"Sao? Chẳng phải anh nói tôi tứ chi phát triển sao? Tôi biểu diễn cho anh xem thôi", Diệp Phàm thản nhiên cười nói.  

 

"Biểu diễn cái con mẹ này, thằng khốn kiếp..."  

 

Hà Tuấn nổi điên lên, định giáng một đấm vào mặt Diệp Phàm.  

 

"Rầm..."  

 

Tốc độ của Diệp Phàm còn nhanh hơn, anh tung ra một cú đá, Hà Tuấn bị hất văng lên rồi ngã cắm mặt xuống đất.  

 

"A..."  

 

Có vẻ Hà Tuấn đang cảm thấy nhục nhã vô cùng, cú đá ấy của Diệp Phàm mạnh đến mức suýt thì làm anh ta chảy cả nước mắt.  

 

Anh ta chật vật đứng lên, chỉ vào Diệp Phàm mắng mỏ: "Thằng man rợ, tao không đánh với mày! Gọi người đã tiến cử mày xuống đây cho tao, tao phải đuổi cổ nó, tao tuyệt đối không cho phép mày tới đây làm việc".  

 

"Anh có chắc không?", Diệp Phàm nói với vẻ cợt nhả.  

 

Dứt lời, Diệp Phàm lấy điện thoại ra gọi cho Lý Thế Hằng, nói mình đang ở dưới đại sảnh.  

 

Một phút sau, một bóng người rảo bước ra khỏi thang máy, chạy tới bắt tay với Diệp Phàm, vẻ mặt rất mừng rỡ.  

 

Khuôn mặt của Hà Tuấn tái nhợt đi.

 

Dù nghĩ vỡ đầu thì Hà Tuấn cũng không ngờ rằng người tiến cử Diệp Phàm lại là Lý Thế Hằng - chủ tịch tập đoàn Lục Hợp.  

 

Nhân viên lễ tân cứ ngơ ngác trợn tròn mắt lên.  

 

Người đàn ông ăn mặc giản dị này chỉ gọi một cuộc điện thoại mà Lý Thế Hằng đã đích thân xuống đón, hơn nữa với thái độ của Lý Thế Hằng thì có vẻ như thân phận của Diệp Phàm rất cao quý.  

 

"Diệp Phàm, có chuyện gì thế này?", thấy Diệp Phàm nhìn Hà Tuấn với vẻ mặt nghiền ngẫm, Lý Thế Hằng hỏi.  

 

"Không có gì, anh phó giám đốc đây muốn sắp xếp cho tôi làm bảo vệ hoặc là coi kho gì đó, nhưng lại bắt tôi phải cầu xin anh ta, khiến tôi băn khoăn quá".  

 

"Đương nhiên, điều quan trọng nhất là anh ta muốn đuổi cổ người đã tiến cử tôi", Diệp Phàm hờ hững cười nói.  

 

Nghe vậy, Lý Thế Hằng nghĩ thêm chút nữa là lập tức hiểu ý của Diệp Phàm.  

 

Hà Tuấn cho rằng Diệp Phàm tới đây tìm việc, còn là dựa vào quan hệ để vào, vậy nên người tiến cử tất nhiên là ông ta rồi.  

 

Lý Thế Hằng lạnh lùng đi tới trước mặt Hà Tuấn, nói: "Tôi là người tiến cử Diệp Phàm, cậu muốn đuổi tôi hả?"  

 

"Không dám, không dám ạ, tôi chỉ nói đùa với Diệp Phàm thôi", Hà Tuấn nhanh trí xua tay, anh ta sắp sợ chết khiếp luôn rồi.  

 

"Nói đùa?"  

 

"Bốp..."  

 

Một cái bạt tai giáng thẳng vào mặt Hà Tuấn, còn mạnh tay hơn cả Diệp Phàm, khiến khóe miệng anh ta rớm máu.  

 

"Tự đi làm thủ tục nghỉ việc đi, những gì cần thanh toán cho cậu công ty sẽ thanh toán đầy đủ", Lý Thế Hằng lạnh lùng nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK