Mục lục
Phá quân mệnh - Chàng rể bất phàm – Diệp Phàm (tác giả: Từ Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhẹ thì mất đi ký ức, biến thành ngu dại.  

 

Nặng thì linh hồn hỏng mất, trực tiếp chết đi.  

 

Cho dù nặng hay nhẹ thì đều không phải có lợi!  

 

Lâm Lăng thử kích hoạt võ ý Luận Hồi, lốc xoáy trắng đen lập tức lao tới, trực tiếp bao phủ lấy thể linh hồn của Lạc Hằng.  

 

“A a a...!!!” Chỉ thoáng chốc, tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng truyền ra.  

 

Có thể nghe ra, dưới ảo giác của võ ý Luận Hồi, Lạc Hằng trải qua sự tàn phá khó có thể miêu tả thế nào. Nếu tiếp tục như vậy thì ý thức linh hồn nhất định sẽ bị tổn thương.  

 

Lâm Lăng lập tức thu hồi võ ý Luận Hồi, sau đó lại quan sát lần nữa, chỉ thấy ý thức thể linh hồn của Lạc Hằng đã trở nên hoảng hốt, hình như là do võ ý Luận Hồi gây ra.  

 

Nhưng quang văn màu trắng trên đó vẫn không có chút biến hóa nào, giống như dòi bám trên xương, cực kỳ ngoan cố.  

 

Sau đó, Lâm Lăng lại vận dụng nhiều loại phương thức như cắn nuốt và võ ý Tu La, cũng phối hợp thi triển với nhau, nhưng làm xong toàn bộ quá trình mà vẫn không có hiệu quả.  

 

Hơn nữa, sau mấy lần nếm thử, Lâm Lăng kinh dị phát hiện, quang văn màu trắng quấn quanh thể linh hồn của Lạc Hằng kia lại có dấu hiệu ăn mòn ngược lại mình.  

 

Nếu không có lốc xoáy luân hồi bảo vệ thì hắn suýt trúng chiêu, ngược lại bị nó lợi dụng cơ hội mà chui vào cơ thể.  

 

Cuối cùng, Lâm Lăng chỉ có bất đắc dĩ mà rời khỏi Tinh Thần Huyệt Hải nếu Lạc Hằng, tính nghĩ cách khác.  

 

“Thế nào?” Nhìn thấy Lâm Lăng thu tay lại, Trần Tấn bên cạnh nhịn không được mà hỏi.  

 

“Nô ấn Thần tộc thật sự lợi hại, khó có thể giải trừ.” Lâm Lăng lắc đầu, trên mặt có một tia nặng nề.  

 

Nghe vậy, Trần Tấn nhíu mày, nếu cả Lâm Lăng cũng không có cách thì hắn càng không biết làm sao.  

 

“Xem ra chỉ có thể dùng hệ thống để thử.” Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng thầm tự nhủ một tiếng.  

 

Từ trước tới nay, mặc kệ là loại bí tịch võ học huyền ảo hay cấm thuật phong ấn nào, hệ thống cũng có thể dễ dàng giải quyết. Nhu cầu duy nhất chỉ là trả đủ tiền là được. Lâm Lăng lập tức thò bàn tay ra, lại ấn lên đầu Lạc Hằng lần nữa.  

 

“Hệ thống, mở ra chức năng rà quét.” Lâm Lăng mặc niệm trong lòng: “Mục tiêu, nô ấn thể linh hồn.”  

 

“Bing, khởi động chức năng rà quét đã cho ký chủ, đang kiểm tra...” Rất nhanh, tiếng nói như hợp thành từ âm thanh điện tử của hệ thống vang lên.  

 

Sau chừng mấy phút.  

 

“Bing, kiểm tra nô ấn của mục tiêu đến từ võ học cao cấp của Thần tộc, xin hỏi có phục chế tu luyện hay không?”  

 

Nghe lời nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng không khỏi hơi bất ngờ, thứ này còn có thể phục chế?  

 

Hiển nhiên Lâm Lăng có chút mừng rỡ, nếu có thể phục chế thì về sau hắn cũng có thể nô dịch mấy Ngụy Thần Tộc đáng giận kia để chơi.  

 

“Trừ điều này ra, có cách giải trừ nô ấn thể linh hồn của mục tiêu không?”  

 

Nhưng với tình huống trước mắt, Lâm Lăng vẫn biết chuyện gì nặng nhẹ.  

 

“Có.” Hệ thống lập tức đáp lại, nhưng không đợi Lâm Lăng vui sướng thì lại lên tiếng lần nữa: “Nhưng kiểm tra ra nô ấn đã thâm nhập căn nguyên linh hồn của người bị hại, nếu vận dụng sức mạnh hệ thống để giải trừ, ý thức linh hồn của người bị hại cũng sẽ bị xóa bỏ theo, đánh mất tất cả ký ức trước kia.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK