Mục lục
[Dịch]Long Tổ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy chiêu thức hung mãnh của Dương Vũ bổ về hướng mình. Vẻ mặt gã thanh niên đứng trên mặt đất cũng kịch biến, trong mắt cũng lộ rõ thần sắc hoảng sợ.

Sau đó, hắn nhanh chóng giơ hai tay che trên đỉnh đầu, một thanh trường mâu màu xanh nhạt lập tức xuất hiện trên đầu của hắn. Mà đồng thời vòi rồng quanh người hắn cũng di chuyển ngày càng nhanh.

Dương vũ hừ lạnh một tiếng, ý niệm khẽ động, tập trung dị năng trong cơ thể vào hai tay. Trường đao trong tay Dương Vũ cũng rực sáng lên một màu hồng chói mắt.

"Oanh!" Một âm thanh dữ dội vang lên, trường đao của Dương Vũ như cắt vào hư không sau đó xuất hiện trên đỉnh đầu đối phương. Dưới ánh mắt kinh hoàng của gã thanh niên, Dương Vũ bổ thẳng trường đao vào cây mâu trên đỉnh đầu gã.

"Hừ!" Gã thanh niên hừ một tiếng, hai cánh tay trĩu xuống như bị một lực lượng thật lớn đè xuống. Cổ lực lượng này truyền vào hai tay hắn, không đợi hắn kịp phản ứng đã mạnh mẽ ép hắn xuống dưới.

"Răng rắc!" Một tiếng, sắc mặt gã thanh niên trong nháy mắt trở nên trắng toát, một giọt mồ hôi lạnh theo má hắn lăn xuống. Một tia thống khổ xuất hiện trên mặt của hắn.

Thân hình càng khụy xuống, vẻ đau đớn càng hiện rõ trên mặt của hắn. Dương Vũ trên không trung dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn đối phương. Cơ bản trường mâu của gã thanh niên đã chặn được công kích. Thế nhưng, một chiêu toàn lực của Dương Vũ há lại đơn giản như thế?

Một cỗ lực lượng thật lớn ép gã thanh niên dần dần cong như con tôm. Thậm chí, hiện tại hai chân của hắn cũng đã hãm sau vào mặt đất.

"Phá cho ta!" Sắc mặt gã thanh niên từ trắng biến sang xanh. Nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay của hắn cố sức nâng lên! Đồng thời phần eo của hắn cũng bắt đầu phát lực.

"Hừ!" Cảm giác được một cổ lực lượng từ trường mâu truyền tới, hai tay Dương Vũ lập tức nhấc trường đao, đồng thời nhanh chóng phát lực bổ mạnh xuống!

"Thương!" Một âm thanh vang lên như tiếng kim loại, thân hình Dương Vũ lăng không bay đi, Sau đó, Dương Vũ xoay người trên không trung, lập tức cầm trường đao bổ thêm một nhát về phía đối phương!

Nhìn thấy Dương Vũ bị đánh ra ngoài. Gã thanh niên thở nhẹ một hơi, thế nhưng hơi thở còn chưa dứt thì trường đao của Dương Vũ lại xuất hiện trước mặt của hắn lần nữa.

Tránh né đã không còn kịp rồi! Hắn hung hăng cắn chặt răng, lập tức phát động trường mâu giơ ngang đỉnh đầu đỡ đòn!

"Oanh!" Một tiếng vang thật lớn, động tác của hai người gần giống như vừa rồi. Chỉ là, thân hình gã thanh niên xo với lúc nãy đã gập xuống hơn rất nhiều! Đồng thời hai tay của hắn đã buông thỏng xuống đầu gối.

Nhìn thấy bộ dạng đối phương, trên mặt Dương Vũ hiện lên nụ cười không có chút thiện cảm nào. Thấy nụ cười trên mặt Dương Vũ, hắn lập tức cảm giác được sự nguy hiểm đang ập đến.

Còn chưa đợi hắn kịp phản ứng, trong tai của hắn liền nghe "Răng rắc!" một tiếng thật lớn! Sau đó, hắn lại nhìn thấy một trường đao màu hồng long lanh đẹp mắt xuất hiện trên đỉnh đầu của mình.

Hắn lập tức cảm giác một cơn đau đớn kịch liệt! Sau đó, hắn nhìn thấy máu tươi bắt đầu phun ra từ đỉnh đầu của mình! Sau một nhoáng, gã thanh niên cúi xuống đã nhìn thấy cơ thể của mình đã bị chia làm hai nữa!

Sau khi một đao chém gã thanh niên thành hai nữa xong, thân hình Dương Vũ khẽ xoay trên không trung, đáp xuống đất trước mặt đối phương không xa. Sau đó, thanh đao hỏa hồng trong tay hắn khẽ giương lên.

Một đạo đao khí hỏa hồng từ tay hắn bắn ra! Theo động tác của Dương Vũ, đạo đao khí xoẹt qua phần eo của đối phương.

"Bịch!" một tiếng, phần eo của gã thanh niên cũng bị chém thành hai đoạn, từng khúc thịt rớt xuống mặt đất.

Nhìn thấy đối phương bị mình chém thành bốn đoạn. Trên mặt Dương Vũ chỉ hiện lên một vẻ lạnh nhạt, không chút biểu tình. Tuy rằng hắn cùng với gã thanh niên không oán không cừu. Thế nhưng, lập trường song phương bất đồng. Hơn nữa Dương Vũ cũng đã cảnh báo hắn trước! Thế nhưng, gã này lại cao ngạo, cứng đầu, xem thường lời cảnh cáo của Dương Vũ.

Hơn nữa, bọn họ hiện tại đã không phải là người thường, kể từ khi bọn họ trở thành dị năng giả, đã xác định rằng hoặc là giết người, hoặc bị người giết! Phong cách sinh hoạt của người thường đã không còn phù hợp với bọn họ.

Đem thanh niên bổ tứ đoạn, Dương Vũ cũng chẳng thấy bản thân tàn nhẫn chút nào.... Dù sao, bọn họ đều là dị năng giả, mỗi một động tác thậm chí có thể mang đến lực lương hủy thiên diệt địa, cho nên bây giờ chỉ bổ người khác ra làm bốn khúc đã là quá mức bình thường.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn đống thịt của gã thanh niên. Ngón tay Dương Vũ khẽ động! Bốn đạo hỏa diễm từ tay hắn bắn ra ngoài, bay nhanh tới đống thịt gã thanh niên. Sau đó, Dương Vũ xoay người thì ly khai nơi này. Bốn khúc thi thể phía sau bị lửa nướng “thơm lựng”.

"Chu Dĩnh, gã thanh niên trong Giang Đông đã bị anh giải quyết xong. Coi như đây là một phần lễ vật anh tặng cho em!" Dương Vũ lấy điện thoại ra, nói qua loa vài câu rồi lập tức tắt máy.

Sau đó, Dương Vũ nghênh ngang rời đi.

Lúc Dương Vũ vừa rời đi, chiến trường lập tức xuất hiện vài bóng người. Những người này chạy đến bên cạnh đống lửa gần tắt, tựa hồ quan sát tìm hiểu một thứ gì đó, sau đó lập tức rời đi.

"Dương vũ, em đang đứng dưới khách sạn, buổi tối trước khi anh đi em có một vật muốn tặng cho anh!" Dương vũ nhận được một đoạn tin nhắn do Tiêu Ngọc gửi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK