“Ah, lửa sao?” Thanh niên vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn Hỏa Phượng Hoàng nói. Nhưng dù là Hỏa Phượng Hoàng hay Dương vũ đang đứng ở cách đó không xa đều có thể cảm nhận được trong giọng nói của gã không hề có bất kì một sự kinh ngạc nào.
Thậm chí Hỏa Phượng Hoàng và Dương Vũ đều nghe ra trong giọng nói của gã có sự khinh thường! Cực kì khinh thường.
Mặc dù gã thanh niên đối với Hỏa Phượng Hoàng khinh thường nhưng Dương Vũ lại cảm thấy có chút kinh ngạc. “Thì ra công năng đặc dị của Hỏa Phượng Hoàng chính là hỏa hệ dị năng. Nhưng uy lực thật sự là quá yếu.”
Mặc dù hiện tại Hỏa Phượng Hoàng toàn thân đều được bao vây bởi ngọn lửa hừng hực, nhưng những ngọn lửa này không có uy lực quá lớn. Đối với người bình thường có thể coi là lợi hại, nhưng trước mặt những người có dị năng thì Hỏa Phượng Hoàng chỉ có thể miễn cưỡng xem như là dị năng giả cấp thấp nhất mà thôi.
Hơn nữa Dương Vũ còn thấy dị năng của Hỏa Phượng Hoàng có sự khác biệt rất lớn với dị năng của mình. Thực ra dị năng hiện giờ của Dương vũ cũng không phải là rất lợi hại, nhưng chính yếu là hắn có thể thoải mái khống chế dị năng của mình.
Nhưng Hỏa Phượng Hoàng thì lại khác. Chỉ khi nào nàng tức giận ngọn lửa mới có thể xuất hiện. Nói cách khác, chỉ có khi nào tâm tình của nàng vô cùng kích động thì mới có thể đánh thức dị năng của mình!
Dị năng mà không thể thoải mái khống chế thì uy lực tất nhiên sẽ là thấp nhất. Hiện tại Hỏa Phượng Hoàng chính là như vậy. Đó chính là nguyên nhân vì sao gã thanh niên kia tỏ vẽ khinh thường đối với Hỏa Phượng Hoàng!
Thực ra, gã thanh niên cũng không là cao thủ gì, nhưng hắn lại có thể thoải mái điều khiển dị năng của mình. Tối thiểu sức chiến đấu của hắn cũng sẽ vượt xa Hỏa Phượng Hoàng nhiều, nên hắn khinh thường nàng cũng là bình thường.
“Vốn cho rằng Hỏa Phượng Hoàng cô cùng tôi là cùng cấp bậc, hoá ra tôi đã lầm. Cô chỉ biết sử dụng chút ít dị năng mà thôi, tối nay cô chết chắc rồi.” Gã thanh niên lãnh đạm nói.
Nghe giọng nói khinh thường của gã thanh niên, ngọn lửa trên người Hỏa Phượng Hoàng càng bốc cháy kịch liệt, nàng bây giờ vô cùng tức giận! Mặc dù nàng biết mình không phải là đối thủ của gã thanh niên kia. Nhưng gã kia đang chà đạp lên tự ái của nàng, khiến nàng vô cùng tức giận.
Bản tính Hỏa Phượng Hoàng chính là kiêu ngạo!
Bây giờ nàng lại liên tiếp bị gã kia xem thường, chế nhạo khiến nàng triệt để tức giận. Hai mắt Hỏa Phượng Hoàng đỏ bừng, bên trong giống như có ngọn lửa bùng lên nhìn chằn chằm gã thanh niên. Đồng thời ngọn lửa trên người nàng cũng trở nên càng thêm đáng sợ.
Hỏa Phượng Hoàng giận dử thét lên một tiếng, cả người giống như một ngọn lửa di động hướng gã thanh niên trước mặt vọt tới. Người còn chưa tới, ngọn lửa trong tay đã hoá thanh mã tấu thành một hỏa tường (bức tường lửa) hướng về gã thanh niên hung hăng bổ xuống.
“Nếu như khả năng của cô chỉ có vậy…, tôi khuyên cô nên tự sát cho rồi.” Gã thanh niên thân hình chợt như ảo ảnh trong nháy mắt tránh thoát khỏi thế công của Hỏa Phượng Hoàng.
Thấy gã thanh niên tránh thoát, Hỏa Phượng Hoàng nổi giận thét lên một tiếng, múa mã tấu xông tới lần nữa. Nhưng gã kia vẩn như quỷ mị hư vô, cho dù nàng có tấn công hung mãnh như thế nào một góc áo của gã thanh niên nàng cũng không thể chạm được.
Dương Vũ đứng ẩn thân trong bóng tối liên tục lắc đầu nhìn Hỏa Phượng Hoàng. Khả năng của Hỏa Phượng Hoàng quá thấp. Bây giờ bất luận là công kích hay là phòng ngự thì cũng không khác gì người bình thường. Thậm chí nàng ngay cả sử dụng hỏa cầu để tấn công gã thanh niên cũng còn không biết.
“Thật là có khả năng mà không biết cách dùng a.” Dương Vũ nhìn Hỏa Phượng Hoàng đang điên cuồng tấn công, trong lòng cảm thán! Cứ tiếp tục như vậy mà nói…, Hỏa Phượng Hoàng nhất định sẽ bị gã thanh niên kia giết chết.
“Có bản lĩnh thì đứng lại đánh một trận!” Liên tục tấn công không đem lại hiệu quả, Hỏa Phượng Hoàng dừng lại lạnh lùng nhìn gã thanh niên, không tấn công nữa.
Nàng biết nếu như gã kia cứ tiếp tục tránh né như vậy…, cho dù là đánh tới sáng thì ngay cả góc áo của gã nàng cũng đừng mong chạm được.
“Muốn chết sao? Quá đơn giản.” Nghe Hỏa Phượng Hoàng nói, gã thanh niên cũng dừng lại, bình thản nói một câu, sau đó tay phải nhẹ nhàng phất ra ngoài.
“Xuy xuy!” Những thanh âm xé gió vang lên trong đêm yên tĩnh. Tiếp theo mấy đạo phong nhận to như bàn tay, sắc bén hơn cả cương đao bắn về phía Hỏa Phượng Hoàng.
Lúc nghe tiếng xé gió vang lên, Hỏa Phượng Hoàng cũng tăng cảnh giác lên tới cực hạn, đôi mắt không chớp nhìn về phía trước.
Hỏa Phượng Hoàng bình tĩnh xuất mã tấu đón đỡ những đạo phong nhận đang phóng nhanh tới. Trong nháy mắt đã có mấy đạo phong nhận bị nàng chém nát. nhưng khi nàng cảm thấy đã đánh tan toàn bộ phong nhận thì.…
Từ phía sau Hỏa Phượng Hoàng bỗng vang lên mấy âm thanh xé gió! Vừa nghe, Hỏa Phượng Hoàng thầm than một tiếng không tốt. Ngay lập tức, Hỏa Phượng Hoàng nhanh chóng nhảy sang một bên mong tránh thoát mấy đạo phong nhận phía sau đang phóng tới.
Mặc dù Hỏa Phượng Hoàng tốc độ rất nhanh nhưng không thể tránh kịp. Ngay lúc Hỏa Phượng Hoàng vừa mới di chuyển thì phong nhận đã tới sát phía sau.
“Hừ!”
Hỏa Phượng Hoàng rên một tiếng. Thân hình trong nháy mắt ngã nhào xuống mặt đất. Dương Vũ đứng bên cạnh thậm chí còn có thể nhìn thấy những vệt máu tươi xuất hiện trên lưng Hỏa Phượng Hoàng.
“Xuy xuy!” Sau khi mấy đạo phong nhận lướt qua, Hoả Phượng Hoàng liền tung mình lên đứng lạnh lùng nhìn gã thanh niên đứng cách đó không xa.
“Không tồi, Không ngờ cô có thể né tránh được công kích của tôi, nhưng chẳng biết cô có thể né tránh thêm lần nữa hay không.” Gã thanh niên bình thản nói, sau đó cũng không thấy hắn có những động tác gì, những tiếng xé gió bỗng nhiên vang lên đầy trời. Phong nhận từ bốn phương tám hướng nhằm vào Hỏa Phượng Hoàng bắn nhanh tới.
“Để xem cô có thể né tránh công kích lần nữa hay không!” Gã thanh niên đứng tại chỗ cười lạnh nhìn ngọn lửa đang vây quanh toàn thân Hỏa Phượng Hoàng.