Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 949

“Thu Quỳnh, sao anh có thể nghi ngờ em được chứ? Em là người phụ nữ mà Lâm Tiêu anh đã chọn. Nếu anh không tin em thì chính là không tin bản thân mình.”

Nếu anh không tin em thì chính là không tin bản thân mình.

Tô Thu Quỳnh sững sờ nhìn Lâm Tiêu, không hề có những lời bày tỏ khắc cốt ghi tâm, nhưng đây lại là câu tình tứ êm tai nhất mà cô từng nghe.

Có thể vì bản thân quá cảm động nên Tô Thu Quỳnh đã quên mất Chiến Mục Hàng vẫn đang tức tối đứng trong phòng khách.

Cô vươn tay ra, ôm chặt lấy Lâm Tiêu, vùi đầu vào trước ngực anh rồi khẽ nói: “Lâm Tiêu, cảm ơn anh!”

Cảm ơn anh đã nguyện ý tin tưởng em, cảm ơn anh vẫn muốn nắm lấy bàn tay em trong lúc em chật vật nhất.

“Đồ ngốc này.” Giọng nói của Lâm Tiêu mang theo vẻ cưng chiều khó diễn tả thành lời, Tô Thu Quỳnh chủ động ôm lấy anh đây là niềm vui mà anh cầu còn không được. Lâm Tiêu đã quên vẫn còn một tên hung thần ở trong phòng khách, anh cúi xuống, hôn mạnh lên môi cô.

Trằn trọc tới lui, ướt át dính nhớp. Chiến Mục Hàng nhìn đến đau cả mắt, cuối cùng trái tim anh ta cũng biết đau.

Chiến Mục Hàng siết chặt nắm đấm răng rắc, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Lâm Tam, buông Tô Thu Quỳnh ra!”

Thật ra, lúc nãy Chiến Mục Hàng nói xong những câu kia thì đã hối hận rồi.

Hễ đụng phải chuyện liên quan đến Tô Thu Quỳnh là anh ta đều sẽ mất kiểm soát và mất hết lý trí. Cho nên, vừa nhìn thấy đoạn video kia, anh ta tức đến sắp phát điên, lập tức xông tới đây ngay. Anh ta chỉ ước gì moi tim cô ra, để xem thử rốt cuộc trái tim này dơ bẩn cỡ nào.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, anh ta bỗng suy nghĩ rõ ràng.

Tô Thu Quỳnh có Lâm Tiêu, cô muốn tài nguyên nào mà chẳng có, cần gì phải lấy lòng tên đàn ông đã có tuổi như Khổng Minh Luân chứ?

Anh ta nhìn Tô Thu Quỳnh đầy đau khổ và bối rối, muốn xin lỗi cô. Nhưng khi thấy dáng dáng vẻ cô hôn Lâm Tiêu đắm đuối như vậy, Chiến Mục Hàng không thể nào thốt ra lời xin lỗi được.

Thậm chí, anh ta còn cảm thấy ghê tởm trong lòng, cười mỉa mai nhìn Lâm Tiêu rồi nói: “Lâm Tam, nếu anh đã xem video thì chắc cũng biết đêm qua cái miệng này của Tô Thu Quỳnh đã làm gì với Khổng Minh Luân rồi nhỉ. Dơ như vậy mà anh cũng hạ miệng được à? Lâm Tam, tôi nên nói anh đói bụng ăn quàng hay khẩu vị quá nặng đây?”

“Chiến Thất, anh im miệng cho tôi!” Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Bất kể Chiến Mục Hàng nói gì, trái tim chân thành của Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh cũng sẽ không thay đổi. Nhưng anh không chịu được khi Chiến Mục Hàng nói những lời khó nghe khiến cô khó xử.

Anh buông Tô Thu Quỳnh ra, nắm đấm không hề khách sáo chào hỏi lên người của Chiến Mục Hàng.

Cả người Chiến Mục Hàng đang khó chịu, đúng lúc muốn đánh nhau một trận. Anh ta không chịu lùi bước, cú đấm như chiếc búa, hung hăng nện lên mặt Lâm Tiêu.

Trong chớp mắt, trên mặt Lâm Tiêu và Chiến Mục Hàng đã sặc sỡ màu sắc.

Ban đầu Lâm Tiêu thật sự không đánh lại Chiến Mục Hàng, thật ra anh ta rất có năng khiếu, nhưng cà lơ phất phơ quen rồi nên không chịu tập luyện chăm chỉ chút võ vẽ nào cả.

Sau mấy lần đánh nhau với Chiến Mục Hàng, anh nhận ra tình địch quá mạnh. Vậy là cứ lúc nào rảnh, Lâm Tiêu sẽ lén rèn luyện thân thủ cho mình. Bây giờ anh đánh nhau với Chiến Mục Hàng cũng không đến mức dễ dàng rơi vào thế bất lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK