Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh vẻ mặt thấp thỏm nhìn Lưu Thiên Hàn, chỉ sợ anh vẫn quyết tâm lựa chọn chia tay với cô như trước.
Giờ khắc này, trái tim của Nhan Nhã Tịnh quả thật là thấp kém đến lẫn vào trong bụi đất, nhưng bởi vì quá yêu anh, nên bất luận hạ thấp bản thân mình đến đâu đi nữa, cô cũng cam nguyện.
"Nhan Nhã Tịnh, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
Giọng nói không chút độ ấm truyền vào tai Nhan Nhã Tịnh, lồng ngực Nhan Nhã Tịnh đau đớn đến hít thở không thông.
Trước kia cô từng nghe người ta nói qua, phụ nữ nói chia tay với đàn ông, phần nhiều là vì muốn vãn hồi, còn nếu đàn ông nói chia tay với phụ nữ thì ắt hẳn là thật sự muốn chia tay rồi, căn bản không còn chút chỗ trống nào có thể vãn hồi.
Trong lòng, thực hết sức khó chịu, nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn gắng gượng nở một nụ cười nói với Lưu Thiên Hàn, "Anh Hai, anh là bạn trai của em, sao em có thể không xuất hiện trước mặt anh được! Anh Hai, đồ ăn em đều làm xong rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm thôi được không?"
"Đây chính là bữa sáng tình yêu mà em làm cho anh đó nha!"
"Nhan Nhã Tịnh, đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa, giữa chúng ta kết thúc rồi!"
Nói đoạn, Lưu Thiên Hàn nhìn cũng không nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, bước nhanh đi ra ngoài phòng khách.
Nhan Nhã Tịnh gấp đến không xong, cô cắn cắn răng, mềm không được, cô chỉ có thể làm căng, "Anh Hai, anh muốn chia tay với em đúng không? Được, anh chia tay với em, hôm nay em liền đi xem mắt với người khác!"
Lưu Thiên Hàn thoáng khựng lại, một câu "Em dám" suýt chút nữa thì bật ra khỏi miệng, nhưng nghĩ tới bản thân anh trong lòng cô chẳng qua chỉ là một kẻ thế thân, cuối cùng cũng bị anh nuốt ngược trở lại.
"Liên quan gì tới tôi!"
Liên quan gì tới anh…
Nhan Nhã Tịnh sững sờ đứng ngây tại chỗ, nhìn bóng dáng Lưu Thiên Hàn chầm chậm đi xa dần, thật lâu sau cô vẫn chưa hồi thần lại được.
Anh Lưu trước giờ đều là cái thùng dấm lớn, anh không chịu được nhất là việc cô đi xem mắt với người đàn ông khác, nhưng bây giờ cô nói cô phải đi xem mắt với người đàn ông khác, anh lại nói liên quan gì tới anh!
Anh Lưu, anh thật sự không cần cô nữa rồi phải không?
Nhưng dù cho anh có không cần cô nữa, cô cũng cần, cứ không cần mặt mũi quấn lấy anh đấy!
Nhìn một bàn đồ ăn sáng tinh xảo, Nhan Nhã Tịnh cũng không có chút khẩu vị gì, cô cưỡng ép bản thân mình ăn một cái trứng chiên, rồi vội đi đến bệnh viện.
Suốt chặng đường, cô gọi cho Lưu Thiên Hàn mấy cuộc điện thoại, anh không nghe máy, gửi tin nhắn anh cũng không trả lời, cuối cùng cô phát hiện, cô trực tiếp bị anh huỷ kết bạn mất rồi.
Thật đúng là, một chút đường sống cũng không chừa lại cho cô mà!
Nhan Nhã Tịnh giận dỗi nghĩ, tốt nhất Anh Lưu đừng có ngày khôi phục ký ức, nếu có một ngày anh khôi phục được ký ức, cho dù anh có quỳ vỏ sầu riêng, quỳ bàn phím cầu xin cô kết bạn với anh, cô cũng không kết, cô trực tiếp kéo anh vào black list, để xem về sau anh còn chảnh thế nào!
Vốn dĩ tối nay, Nhan Nhã Tịnh muốn tiếp tục đến biệt thự của Lưu Thiên Hàn, vừa nắn vừa xoa để làm lành với anh, không ngờ tới tối nay bệnh viện có hoạt động giao lưu, trong khoa đã báo danh cho cô rồi.
Nghe nói, hoạt động giao lưu lần này, là do các doanh nghiệp lớn của Vân Hải cùng nhau liên kết tổ chức, mục đích là tạo cơ hội cho các thanh niên nam nữ độc thân, giúp mọi người gặp gỡ bạch mã hoàng tử, nữ thần trong mơ của mình trong hội giao lưu. truyen bac chien
Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không có hứng thú với loại hoạt động giao lưu này, cô đang muốn nói với Bùi Bảo Bình để ông ấy gạch tên cô ra, Vu Tiếu đã thần thần bí bí bổ đến trước mặt cô nói, "Chủ nhiệm Nhan, cô có biết ai sẽ đến buổi giao lưu tối nay không?"
"Ai sẽ đến vậy?"
"Cậu hai Lưu đấy!" Hai mắt Vu Tiếu hình trái tim tung bay, "Không chỉ có Cậu hai Lưu, nghe nói Cậu Cao cũng sẽ đi, còn có Cậu Thẩm nữa!"
"Cậu hai Lưu cũng sẽ đi?" Nhan Nhã Tịnh ngẩn người, cô làm thế nào cũng không nghĩ tới Lưu Thiên Hàn sẽ tham gia loại hoạt động giao lưu nhàm chán này.
"Đúng vậy, hoạt động giao lưu lần này là do mấy doanh nghiệp lớn như Lưu Thị, Cao Thị liên kết tổ chức, Cậu hai Lưu đương nhiên là sẽ đi rồi!"
Vu Tiếu đầy mặt si mê bụm mặt của chính mình, "Thật mong đợi tiệc giao lưu tối nay! Cho dù không gặp được bạch mã hoàng tử của tôi đi nữa, chỉ cần có thể chính diện quỳ liếm giá trị nhan sắc thần tiên của Cậu hai Lưu tôi cũng vừa lòng đẹp ý rồi!"
"Tôi thì lại thích Cậu Cao hơn!" Đồng nghiệp cùng khoa Hà Tư Vũ cũng mắt toả đầy sao nhỏ, "Chẳng lẽ các chị không cảm thấy Cậu Cao đặc biệt giống một con cún con sao? Gâu gâu gâu! Thật muốn nghe Cậu Cao sủa gâu gâu gâu!"
Nhan Nhã Tịnh yếu ớt trợn trắng mắt, nói đúng sự thật, "Tư Vũ, khẩu vị của cô nặng thật đấy!"
Nếu Cao Bắc Vinh mà biết có người đặc biệt trông ngóng anh ta học theo cún con sủa, anh ta sẽ trực tiếp tẩn cho người nọ kêu ra tiếng chó mất!
Hà Tư Vũ hoàn toàn không tự biết ngại, cô gái nhỏ ý chí bừng bừng giương cằm, "Chủ nhiệm Nhan, chị Tiếu, các chị chờ mà xem, tối nay em sẽ dùng 34D của em chinh phục Cậu Cao, không chỉ khiến anh ấy sủa gâu gâu gâu, mà còn khiến anh ấy phải quỳ dưới đất hát bài chinh phục!"
Nhan Nhã Tịnh, "Được thôi, chúc em thành công!"
Nhan Nhã Tịnh vốn còn cho rằng Hà Tư Vũ trúng tiếng sét ái tình với Cao Bắc Vinh cơ, ai ngờ, mới qua chưa đầy hai phút, cô ấy lại cầm một tấm ảnh của Thẩm Quyện hưng phấn lao đến.
"Chủ nhiệm Nhan, chị Tiếu, em quyết định rồi, tối nay em phải đẩy ngã Cậu Thẩm trước! Đột nhiên em cảm thấy Cậu Thẩm lớn lên thật đẹp trai! Chẳng lẽ các chị không cảm thấy, Cậu Thẩm lớn lên trông đặc biệt giống kiểu văn nhã bại hoại sao?"
Văn nhã bại hoại……
Khoé miệng Nhan Nhã Tịnh nhịn không được co rút một cơn, lời này là dùng để khen người ta sao? Sao cô cứ cảm thấy là Hà Tư Vũ đây là đang chửi Cậu Thẩm nhỉ?
Vốn dĩ, hôm nay Nhan Nhã Tịnh rất là sầu muộn, nhưng bị Hà Tư Vũ và Vu Tiếu quậy cho một hồi như vậy, phút chốc tâm tình cô lại tươi sáng rực rỡ không ít, hơn nữa nghĩ tới tối nay có thể gặp được Anh Lưu trong tiệc giao lưu, tâm tình cô lại càng tốt hơn nữa.
Vu Tiếu thật không thể chịu được Hà Tư Vũ lăng nhăng như vậy, cô không nhịn được mở miệng nói, "Tư Vũ, cô một hồi thì Cậu Thẩm, một hồi thì Cậu Cao, vậy rốt cuộc tối nay cô muốn theo đuổi ai đây?"
Hà Tư Vũ nhìn nhìn ảnh Thẩm Quyện, lại nhìn nhìn ảnh Cao Bắc Vinh, cuối cùng đau đớn quyết định, "Bằng không, cùng tới luôn!"
"3P, Tư Vũ, khẩu vị của cô cũng nặng thật đấy!" Vu Tiếu không muốn tiếp tục nói chuyện với Tư Vũ khẩu vị nặng nữa, cô dò xét Nhan Nhã Tịnh trên dưới một lượt, "Chủ nhiệm Nhan, cô xinh đẹp như vậy, tối nay chắc chắn sẽ khiến vô số tinh anh xã hội mê đắm nha!"
"Vu Tiếu, cô với Tư Vũ cũng đều rất xinh đẹp." Nhan Nhã Tịnh chân thành tự đáy lòng nói với Vu Tiếu và Hà Tư Vũ.
Phụ nữ mà, đều thích được người khác khen ngợi, được Nhan Nhã Tịnh khen như vậy, trong lòng Vu Tiếu và Hà Tư Vũ đều sướng rơn, nhưng trong lòng Vu Tiếu hiểu được, chút xinh đẹp này của cô ấy, ở trước mặt Nhan Nhã Tịnh, thì cũng giống như một bông cúc vàng nhỏ mọc bên cạnh hoa mẫu đơn quốc sắc thiên hương mà thôi.
Vu Tiếu không nhịn được lại nhìn Nhan Nhã Tịnh thêm vài lượt, Chủ nhiệm Nhan thật rất xinh đẹp, cô ấy sống bao nhiêu năm nay, trừ Tô Thu Quỳnh thấy trên ti vi ra, còn thật chưa từng thấy qua người phụ nữ nào xinh đẹp như Chủ nhiệm Nhan vậy, đáng tiếc, Chủ nhiệm Nhan số phận không tốt, tuổi còn trẻ đã thành quả phụ.
Nhưng cô ấy tin rằng, với nhan sắc cỡ Chủ nhiệm Nhan, muốn rũ bỏ thân phận quả phụ thì chỉ là chuyện trong vòng một nốt nhạc. Chỉ đáng tiếc là, Chủ nhiệm Nhan dường như hoàn toàn không có ý tưởng muốn mở ra mùa xuân thứ hai.
Vừa tan làm, Nhan Nhã Tịnh liền cùng Vu Tiếu và Hà Tư Vũ đi đến buổi tiệc giao lưu.
Buổi tiệc giao lưu tối này đúng thật hoành tráng, tầng một tầng hai khách sạn Lật Thiên đều được bao trọn, dùng làm hội trường tiệc giao lưu.
Nhan Nhã Tịnh vừa vào hội trường, liền bắt đầu quyét mắt tìm kiếm hình bóng Lưu Thiên Hàn, cô không tìm thấy Lưu Thiên Hàn, ngược lại nhìn thấy Cung Tư Mỹ và Chu Tịnh từ trước mặt đi tới.