Chương 1582
“Anh hai, anh nghe em giải thích! Coi như em cầu xin anh, anh nghe em giải thích có được không? Anh hai, em thật sự thích anh, em thừa nhận, trước kia em rất thích Thiên Hàn, nhưng em cũng thích anh của hiện tại, em thích anh, em muốn được cùng anh ở bên nhau.”
“Anh hai, anh từng nói muốn cùng em bạc đầu giai lão mà! Anh hai, anh đừng đi, anh hãy mãi nắm tay của em, có được không?”
Lưu Thiên Hàn từng chút một đem tách bàn tay đang đặt trên eo anh của cô ra, anh đứng trên cao nhìn xuống mà nhìn cô, đôi mắt từng đầy ắp yêu chiều và dịu dàng đó, lúc này chỉ còn lại xem thường và lạnh nhạt.
“Nhan Nhã Tịnh, tôi cho dù có tìm một con chó cái bạc đầu giai lão, tôi cũng sẽ không tìm cô!”
“Còn về phần yêu thích của cô… hừ, yêu thích của cô, cũng thật rẻ tiền! Lưu Gia Thành tôi, coi khinh!
“Cút! Về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, bằng không, tôi quyết không dễ dàng tha thứ!”
“Em không cút!” Nhan Nhã Tịnh càng thêm ra sức ôm lấy anh, cô ôm đến thật chặt thật chặt, như thể, anh là khúc cây nổi duy nhất giữa biển rộng mênh mông, là sự cứu rỗi duy nhất của linh hồn cô.
“Anh hai, đừng đuổi em đi có được không?
Có đôi tình nhân nào không cãi cọ chứ!
Anh cãi cọ với em, em chấp nhận, nhưng xin anh đừng đuổi em đi có được không?
Anh hai, em thừa nhận, giữa hai chúng ta có vấn đề tồn tại, nhưng có vấn đề không phải là trốn tránh, mà hai chúng ta nên tích cực giải quyết vấn đề!
“Anh hai, chúng ta ngồi xuống, bình tĩnh hài hoà nói chuyện tử tế, có được không?”
“Nhưng mà Nhan Nhã Tịnh, đừng nói ngồi xuống nói chuyện với cô, nhìn cô nhiều hơn một cái, tôi đều cảm thấy buồn nôn rồi!”
“Không! Anh hai, anh đây chỉ là lời nói lúc tức giận! Em biết, anh giận em coi anh là thế thân của Thiên Hàn, nhưng em thật lòng thích anh mà! Em rốt cuộc phải nói thế nào thì anh mới chịu tin em?!”
“Nhan Nhã Tịnh, tiết kiệm sức lực đi, bởi vì, bất luận cô nói thế nào, tôi cũng đều sẽ không tin cô!”
“Nhan Nhã Tịnh, làm thế thân một lần, là ý loạn tình mê, nhưng nếu làm thế thân một đời, vậy Lưu Gia Thành tôi chính là ngu xuẩn đến không có thuốc chữa!”
“Anh hai, em biết anh đang giận em, anh giận em không bằng lòng đăng ký kết hôn với anh. Anh hai, anh cho em một chút thời gian, đợi em nghĩ rõ ràng rồi, em sẽ đăng ký kết hôn với anh. Chỉ cần anh đừng tức giận, đừng không cần em, cái gì em cũng nguyện ý làm!”
“Nhan Nhã Tịnh, còn muốn tiếp tục giả bộ sao?” Thấy Nhan Nhã Tịnh vân như cũ đầy mặt bi thương nhìn anh, Lưu Thiên Hàn chầm chậm nhấc chân, đi về phía trước, nhặt điện thoại bị rơi dưới đất lên.
“Nhan Nhã Tịnh, cô còn thật đúng là không thấy quan tài không rơi lệ!”
Nói đoạn, bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn trượt một cái, mở ra đoạn ghi âm đó.
“Nhã Tịnh, cậu thật ghê gớm nha, lại có thể khiến Anh Lưu chủ động cầu xin tái hợp!”
Đoạn ghi âm vừa nhấn mở, giọng nói trêu chọc của Tô Thu Quỳnh liền phát ra từ trong điện thoại của anh.
Nghe thấy giọng nói này, Nhan Nhã Tịnh nhịn không được trợn tròn mất, sao anh lại có đoạn ghi âm này?!
Cô nhớ, đoạn nói chuyện này của cô và Tô Thu Quỳnh, là ở chung cư của cô ấy và Lâm Tiêu ngày hôm đó.
Cũng trong tối hôm đó, cô phát hiện, trên người cô bị dán lên máy nghe lén mini.
Lúc đó cô không chú ý, không ngờ tới, người nọ đã ghi lại đoạn đối thoại này của cô và Tô Thu Quỳnh, mà đoạn đối thoại này, lại còn khiến người hiểu lầm đến vậy.