Ngô Minh Triết đang chuẩn bị một thứ đồ tốt, định cùng cô dâu nhỏ làm một số chuyện đặc biệt vui vẻ. Anh ta cảm thấy, cô dây nhỏ có thân hình khỏe mạnh, anh ta thích nhất là vóc dáng này, anh ta cảm thấy đêm nay nhất định sẽ làm được chuyện vui vẻ chưa từng có, ai ngờ, trong lúc anh ta đi tìm đạo cụ thì phát hiện Nhan Nhã Tịnh chuẩn bị nhảy cửa sổ!
"Vợ!"
Ngô Minh Triết hét thất thanh, vợ nhảy lầu, tối nay ai chơi cùng anh ta đây!
Ngô Minh Triết vội vàng chạy tới bên cửa sổ, muốn kéo Nhan Nhã Tịnh lại, nhưng cuối cùng lại chậm một bước, chỉ có thể nhìn được Nhan Nhã Tịnh giống như một con bướm bị gãy cánh, nhanh chóng rơi xuống.
"Ai ui!"
Ngô Minh Triết không nhịn được che mắt, dường như mặt đập xuống đất, sau đó thì không nói được nữa.
Ngô Minh Triết hơi buồn bực, bởi vì anh ta mắc căn bệnh này nên cưới vợ thật sự không dễ dàng, không ngờ lấy được một cô vợ xinh đẹp như vậy, giờ lại trở nên xấu xí, anh ta đúng là xui xẻo!
Ngô Minh Triết trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng dù có khó chịu thế nào đi chăng nữa cũng phải xuống xem Nhan Nhã Tịnh còn sống hay đã chết. Anh ta thở dài thườn thượt, vô cùng buồn bực, ném đạo cụ trên tay xuống đất rồi kéo mạnh cửa phòng.
Kéo không ra!
Ngô Minh Triết càng cáu kỉnh hơn.
"Mở cửa!" Ngô Minh Triết thật muốn giết người, đúng là ai đó có bệnh, còn khóa trái cửa lại!
Nếu cửa không khóa, cô dâu nhỏ của anh ta chạy ra khỏi cửa, anh ta có thể chơi trò mèo vờn chuột với cô ấy một lúc, còn bây giờ, cô ấy không thể đi ra ngoài bằng cửa chính nên chỉ có thể nhảy ra ngoài bằng cửa sổ!
Bùi Ninh Hinh đang chờ xem chuyện cười của Nhan Nhã Tịnh, cô ta biết Nhan Nhã Tịnh nhất định muốn tông cửa xông ra, nên đương nhiên không mở cửa.
Nhưng bây giờ người yêu cầu mở cửa là Ngô Minh Triết, cô ta không dám không mở.
Cô ta có chút không cam lòng tiến đến, tay cầm chìa khóa, mở cửa phòng ra.
Ngô Minh Triết đứng sau cánh cửa, đi qua đi lại, người thiết kế ra cái cửa này đáng chết ngàn lần, tên ngốc nào lại thiết kế ra cái cửa khóa trái từ bên ngoài thế này? Cửa nhà người ta đều khóa từ bên trong, không mở được từ bên ngoài, cửa nhà anh ta đúng là kỳ quái mà!
Khó trách anh ta và Ngô Long lại trở thành hai tên biến thái kì lạ trong nhà họ Ngô như vậy!
Được rồi, cậu cả Ngô đã hiểu đúng về anh ta, từ khi học cấp hai anh ta đã nhận ra mình khác so với các bạn đồng trang lứa, tâm lý vô cùng méo mó nhưng anh ta không thể khống chế được bản thân mình.
Sau khi cửa được mở ra, Ngô Minh Triết thấy Bùi Ninh Hinh đứng trước cửa, không cần nghĩ cũng biết cánh cửa này chắc chắn là do Bùi Ninh Hinh khóa từ bên ngoài.
Ngô Minh Triết đang cáu kỉnh không tìm được người trút giận, lại thấy bộ dạng chờ xem náo nhiệt của Bùi Ninh Hinh, anh ta giận không có chỗ phát tiết, lập tức giơ tay lên tát Bùi Ninh Hinh một cái thật mạnh.
"Bùi Ninh Hinh, ai bảo cô khóa cửa? Cô tự tìm chết đúng không?"
Nói rồi, Ngô Minh Triết lại cho Bùi Ninh Hinh một cái tát nữa.
Bùi Ninh Hinh bị đánh đến đầu óc quay mòng mòng, trong lòng cảm thấy bất bình không nói nên lời: "Anh cả, anh hiểu lầm rồi, em khóa cửa là vì sợ Nhan Nhã Tịnh chạy mất, em làm vậy đều là vì muốn tốt cho anh!"
"Im miệng!"
Ngô Minh Triết nghĩ đến việc Nhan Nhã Tịnh tiếp đất bằng mặt, bây giờ đã ngã thành một con quái vật xấu xí không nhìn nổi, anh ta lại giận điên người.
"Bùi Ninh Hinh, nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô!"
Ngô Minh Triết giơ nắm đấm lên, theo bản năng lại muốn đánh Bùi Ninh Hinh, Bùi Ninh Hinh hơi sợ hãi, không khỏi lùi lại một bước, vừa quay mặt lại thì thấy Ngô Long hào hứng chạy tới.
Bùi Ninh Hinh như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng núp sau lưng Ngô Long: "Ngô Long, anh cả đánh em!"
"Đồ đĩ điếm, anh cả đánh cô chắc chắn là vì cô làm cho anh ấy tức giận! Đánh chết cô cũng đáng đời!"
Ngô Long không những không trút giận cho Bùi Ninh Hinh mà còn tát cô ta thêm một cái, Bùi Ninh Hinh ôm khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt cũng đỏ hoe.
Nhìn mà xem, đây chính là người đàn ông mà cô kết hôn cùng, hàng ngày hành hạ cô ta trên giường cũng thôi đi, giờ còn tiếp tay cho người khác bắt nạt cô ta.
Bùi Ninh Hinh lau đi nước mắt nơi khóe mắt, tất cả nỗi bất bình hóa thành hận ý, Nhan Nhã Tịnh, tôi phải khổ sở như vậy đều do cô ban tặng!
Nhan Nhã Tịnh, cho dù rút gân lột da cô, cũng không đủ tiêu trừ nỗi oán hận trong lòng tôi! Nhan Nhã Tịnh, cô nói xem tôi nên làm gì để hành hạ cô mới phải đây!
Người ta đồn rằng Ngô Long thích cùng Ngô Minh Triết chơi đàn bà, thật ra thì đây là một thông tin sai sự thật, nếu Ngô Minh Triết mắc loại bệnh đó, Ngô Long cho dù có não tàn đến đâu cũng không đem cái mạng của mình ra làm trò đùa.
Tối nay, Ngô Long hào hứng trở lại cũng chỉ là muốn xem chị dâu tương lai của mình rốt cuộc là xấu hay đẹp.
Anh ta đi về phía cửa phòng: "Anh, chị dâu đâu?"
"Hỏi vợ của chú đi?" Ngô Minh Triết tức giận đến mức muốn đập chết Bùi Ninh Hinh: "Cô ta khóa trái cửa từ bên ngoài, làm hại vợ anh phải nhảy lầu!"
"Cái gì?"
Ngô Long giận đến mức thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, anh ta và Ngô Minh Triết có quan hệ khá tốt. Ngô Long lập tức túm tóc của Bùi Ninh Hinh: "Đồ đĩ điếm, ai bảo cô hại chị dâu? Ngay cả vợ của anh cả mà cô cũng dám làm hại, xem tôi làm sao làm chết cô!"
Ngô Long kéo Bùi Ninh Hinh vào phòng, vừa đấm vừa đá cô ta, rất nhanh, trên người Bùi Ninh Hinh lại có thêm nhiều vết thương mới.
Ngô Minh Triết không lạ gì việc Ngô Long đánh Bùi Ninh Hinh, trước đây, anh ta rất thích xem em trai mình đánh người phụ nữ đáng ghét Bùi Ninh Hinh, nhưng bây giờ anh ta nóng lòng muốn xem vợ mình bị thương thành cái dạng gì rồi, không còn tâm trạng thưởng thức khí thế oai phong, đàn ông của Ngô Long nữa.
"Được rồi!" Ngô Minh Triết cáu kỉnh liếc nhìn Bùi Ninh Hinh một cái: "Tôi phải đi xem vợ tôi có ngã chết không? Nếu vợ tôi thật sự ngã thành xấu xí, tôi sẽ vẽ hoa lên mặt cô!"
Nói xong, Ngô Minh Triết tức giận chạy xuống dưới lầu.
Nghe Ngô Minh Triết nói xong, trong lòng Bùi Ninh Hinh càng thêm hận.
Cô ta lau vết máu ở khóe môi, lau đến khi miệng phát đau mới thôi.
Dựa vào cái gì?
Cùng là gả vào nhà họ Ngô, cùng là gả cho kẻ biến thái, tại sao Ngô Minh Triết lại bênh vực Nhan Nhã Tịnh, mà chồng cô ta, chỉ mang đến cho cô ta nỗi đau và sự tổn thương!
Bùi Ninh Hinh điên loạn, nhìn chằm chằm Ngô Long vội vàng đi xuống lầu, chồng là chỗ dựa cả đời của người phụ nữ, một chữ tốt đẹp như vậy, mà cô ta chỉ thấy máu và thương đau!
Bùi Ninh Hinh hít sâu một hơi, khi Ngô Minh Triết nói Nhan Nhã Tịnh nhảy lầu, cuối cùng trái tim cô ta cũng thoải mái hơn chút.
Nhảy lầu cũng tốt, cô ta ngược lại muốn xem xem Nhan Nhã Tịnh rốt cuộc đã ngã thành hình dạng quái thú nào!
Nghĩ vậy, Bùi Ninh Hinh bước lên giày cao gót, vội vàng đi xuống lầu.
"Nghiệp chướng!"
Vừa tới phòng khách tầng một, Bùi Ninh Hinh đã nghe thấy giọng nói tức giận của ông Ngô: "Mày muốn hại chết tao đúng không? Mày có biết cô Nhan là ai không? Cô ta là người của cậu Lưu! Bây giờ phía cậu Lưu đang gọi điện đến đòi người, nếu cô ta xảy ra chuyện gì, nhà họ Ngô chúng ta sẽ bị hủy trong tay mày!"
"Cái gì, vợ con là người của cậu Lưu?" Ngô Minh Triết cũng rất ngạc nhiên, quay mặt lại trừng mắt nhìn Bùi Ninh Hinh đang đứng ở lối lên cầu thang: "Bùi Ninh Hinh, cô muốn hại chết tôi đúng không? Nhan Nhã Tịnh là do cô và Nhan Vũ Trúc đưa đến! Cô, người đàn bà này, sao lại độc ác như vậy?"
"Em…"
Ngay khi Bùi Ninh Hinh định nói gì đó để giải thích, ông Ngô đã quăng cho cô ta một cái nhìn đầy chán ghét, sau đó dẫn đầu bước ra ngoài: "Đừng nói nữa, trước tiên ra xem Nhan Nhã Tịnh ngã thế nào đã! Nếu quả thật có chuyện gì xảy ra với cô ta, nhà họ Ngô chúng ta đều phải chết!"