Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 806

Nhan Nhã Tịnh ném đống tiền mà lúc nãy Lưu Thiên Hàn đập lên mặt cô vào mặt anh: “Anh đã cho tôi tiền rồi, tối nay, anh không muốn mua cũng phải mua!”

Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh hạ quyết tâm, dứt khoát ôm lấy anh, đôi môi đỏ ửng lập tức dán chặt vào.

“Anh Lưu, đừng nói anh không mua, trừ khi anh không phải đàn ông!”

Khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đen đến mức gần như nhỏ ra được mực. Anh vẫn luôn biết trên đời này có chuyện ép mua ép bán, nhưng anh chưa từng nghĩ tới có người dám làm chuyện đó với anh.

Đương nhiên trước đó cũng có những cô gái muốn nhào vào lòng anh, cố gắng bò lên giường anh. Tất nhiên, kết cục của những cô gái đó đều là thê thảm trong thê thảm.

Nhưng đối với cô gái vô liêm sỉ hết mức trước mặt, anh phát hiện mình lại không thể tàn nhẫn được.

Anh nghĩ, nguyên nhân chắc là đêm nay anh đã bị cô chuốc cho thứ gì đó, khiến cơ thể của anh không kiềm chế được, ngay cả trái tim anh cũng mềm mại một cách lạ thường.

Đôi môi cô thật sự rất mềm, lại còn rất ngọt nữa.

Cô gái này dám chủ động dán lên người anh, anh rất muốn dứt khoát ném cô vào gầm xe, nhưng khoảnh khắc môi cô chạm lên môi mình, trong lòng Lưu Thiên Hàn lại sinh ra sự rung động trước nay chưa từng có.

Anh muốn đảo khách thành chủ.

Lưu Thiên Hàn nghĩ như vậy, và anh cũng thật sự làm vậy luôn.

Anh không thể tự điều khiển mình nữa.

Bên đường có chiếc xe chạy ngang qua, ánh đèn chiếu vào mặt anh. Lưu Thiên Hàn như tỉnh lại từ trong mộng, chợt nhớ ra cô buôn bán cái gì.

Loại phụ nữ buôn bán thứ đó, không biết đã phục vụ bao nhiêu người đàn ông rồi. Một cơ thể dơ bẩn như vậy, nếu anh chạm vào thì sẽ buồn nôn cả đời!

Thế nên, cho dù cô có bản lĩnh làm anh không tự chủ được, anh cũng không thể để cô thành công khiến mình buồn nôn cả đời được!

Lưu Thiên Hàn đột nhiên đẩy Nhan Nhã Tịnh ra, anh từ trên cao nhìn xuống cô, trong đôi mắt không còn sự cuồng nhiệt vừa rồi nữa, chỉ có cái lạnh thấu xương.

Đôi mắt Nhan Nhã Tịnh rưng rưng nhìn anh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ khó hiểu: “Anh Lưu, tại sao anh…”

“Tại sao tôi không đụng vào cô chứ gì?”

Lưu Thiên Hàn châm điếu thuốc, nuốt mây nhả khói.

Trong làn khói mù mịt, khuôn mặt đẹp trai của anh hơi mơ hồ. Cô không nhìn rõ vẻ mặt của anh, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lùng toát ra từ anh.

“Tôi sợ bị lây bệnh.”

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn tàn nhẫn đến mức giống như tu la đến từ địa ngục vô gian: “Một người phụ nữ bán hoa như cô, ai biết trên người có bệnh kín gì! Tôi sợ bẩn!”

Anh sợ bị lây bệnh, lại còn chê cô bẩn…

Đột nhiên, Nhan Nhã Tịnh không còn sức lực để tiếp tục quyến rũ anh nữa. Cô sững người nhìn anh, không nói nên lời, lòng như bị dao cắt, không thể thở nổi.

Vốn dĩ cô đã không thở nổi rồi, mùi thuốc lá lại càng khiến cô khó thở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK