CHƯƠNG 1642
“Cậu hai Lưu, tôi nói cậu nghe, tôi là nhất kiến chung tình với Tiểu Sênh nhà tôi đó.
Tiểu Sênh nhà tôi tốt lắm, mỗi một cọng tóc của cô ấy cũng làm cho tôi mê gần chết, tôi chỉ muốn mỗi giây mỗi phút đều ở bên cạnh cô ấy thôi.”
Nghe Cao Bắc Vinh nói, vẻ mặt của Lưu Thiên hàn không khỏi có chút hoảng hốt.
Anh thực ra cũng là nhất kiến chung tình với Nhan Nhã Tịnh.
Lần đầu gặp ở Lam Điều, thực ra cô đã khäc sâu vào trong tận đáy lòng anh rồi, chỉ là trước đây anh vấn luôn không muốn thừa nhận mà thôi.
Mỗi một sợi tóc của Nhan Nhã Tịnh cũng làm anh mê muội, mỗi một tấc trên người cô đều khiến anh muốn ngừng mà không được.
Nếu như không phải biết được cô chỉ đang lợi dụng anh, coi anh như thế thân thì anh cũng muốn mỗi một giây mỗi phút đều dính ở bên cạnh cô.
“Cậu hai Lưu, cậu xem, tôi cũng đã yêu đương rồi, cậu nói cậu đến giờ vẫn còn cô đơn một mình đáng thương biết bao! Chị dâu tốt như vậy cậu còn cả ngày đòi chia tay cái gì chứ! Cậu mau mau làm lành với chị dâu đi! “
“Chia tay là chuyện mấy thăng đàn ông ngây thơ mói làm, cậu hai Lưu, cậu là người đàn ông trưởng thành cơ mà, cậu thoảng thoảng lại nháo đòi chia tay với chị dâu, thật mất mặt quá mài “
Nghe Cao Bắc Vinh lải nhải không ngừng, Lưu Thiên Hàn liền biết tối nay cậu ta là tới làm thuyết khách đây mà.
Anh không muốn nghe thấy cái tên Nhan Nhã Tịnh nữa, anh sợ nếu cứ tiếp tục nghe nữa thì tất cả sự kiên trì của anh đều sẽ †an thành mây khói.
Anh lạnh nhạt liếc màn hình điện thoại tối mờ một cái, không nhanh không chậm mở miệng: “Cung Tư Mỹ có thai rồi, là con của tôi! Vậy nên giữa tôi và Nhan Nhã Tịnh không còn có khả năng nữa rồi! “
Mặc kệ tiếng hét kinh ngạc kinh thiên động địa của Cao Bắc Vinh ở đầu dây bên kia, nói xong lời này anh trực tiếp ngắt điện thoại.
Rõ ràng anh thật sự không muốn nghĩ đến Nhan Nhã Tịnh nữa, nhưng hiện tại cho dù là không có người nhắc đến tên của cô thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn quấy nhiều trong tâm trí anh, chọc cho anh tức đến xì khói.
Lưu Thiên Hàn vừa muốn vứt điện thoại sang một bên thì điện thoại của anh lại reo lên một cái.
Là một dòng tin nhắn.
Nhan An Mỹ gửi cho anh.
“Baba cứu conl “
Con ngươi Lưu Thiên Hàn co lại, nhưng ngay lập tức anh lại khôi phục bình tĩnh, nhất định là Nhan Nhã Tịnh người phụ nữ đó lấy điện thoại của Tiểu Mỹ, lại đang dở trò lừa bịp lừa anh qua bên đó để cô dễ dàng thực hiện kế hoạch mờ ám của mình!
Màn hình điện thoại còn chưa tối đi thì lại nhảy ra một tin nhắn thoại, cũng là Nhan An Mỹ gửi đến.
Lần này trong tin nhắn thoại không chỉ có giọng của Nhan An Mỹ mà còn có tiếng của một tên đàn ông mang ý đồ xấu xa.
“Con nhỏ này mày dám cắn tao à! Xem tao có đập chết mày không! “
Ngay sau đó lập tức truyền đến tiếng tát mạnh lên mặt, nghe thấy tiếng tát giòn giã này, tay Lưu Thiên Hàn dùng sức gần như là muốn bóp nát cái điện thoại trong tay.
“Baba, cứu conl “
Cùng với tiếng của Nhan An Mỹ, âm thanh trong điện thoại cùng đột nhiên biến mất.