Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1080

“Cung Tư Mỹ, chúng ta chia tay đi!”

“Anh Gia Thành, anh đang nói gì thế?” Cung Tư Mỹ sững sờ, sau khi định thần lại, hai mắt cô ta rưng rưng, nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt không thể tin nổi.

“Cung Tư Mỹ, chúng ta chia tay đi!” Lưu Thiên Hàn lặp lại câu nói vừa rồi, trầm ngâm chốc lát, anh nói tiếp: “Cung Tư Mỹ, tôi xin lỗi.”

“Anh Gia Thành, anh đang đùa với em phải không?” Cung Tư Mỹ cố gắng nén nước mắt, nặn ra một nụ cười, tiến đến kéo tay Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, em biết chắc chắn anh chỉ đang nói đùa với em thôi!”

“Anh Gia Thành, anh từng nói sẽ chăm sóc em cả đời cơ mà, sao anh có thể chia tay với em được! Anh Gia Thành, anh đừng đùa em nữa được không? Đùa như vậy không vui chút nào.”

Ánh đèn lờ mờ hắt lên gương mặt nhỏ nhắn của Cung Tư Mỹ, khiến gương mặt kiêu kỳ ấy càng trở nên thanh thoát, nhu mì như ánh trăng.

Trong mắt cô ta có lấp lánh ánh nước, sóng sánh long lanh, xinh đẹp rung động lòng người, cộng thêm lời cầu xin đầy hèn mọn ấy, không một người đàn ông nào có thể kháng cự nổi.

Đáng tiếc là khung cảnh đẹp như vậy lại chẳng có tác dụng gì đối với Lưu Thiên Hàn, ánh mắt anh vừa lạnh lùng vừa thờ ơ lướt qua gương mặt Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, tôi không muốn lừa mình dối người thêm nữa.”

“Anh Gia Thành, anh nói vậy là sao? Cái gì mà lừa mình dối người?” Cung Tư Mỹ sợ mình mất bình tĩnh sẽ khiến Lưu Thiên Hàn ghét mình, cô ta miễn cưỡng đè nén uất ức trong lòng, tủi thân nói: “Anh Gia Thành, anh thấy em không đủ tốt phải không? Anh Gia Thành, cho em thêm một cơ hội nữa thôi, em sẽ cố gắng trở thành mẫu người mà anh thích.”

“Cung Tư Mỹ, cô rất tốt.” Trong mắt của Lưu Thiên Hàn thoáng qua một chút áy náy: “Là tôi không tốt. Tôi yêu người khác rồi.”

Cung Tư Mỹ ngẩn ra, mọi tia hy vọng trong đôi mắt đều vụt tắt.

Không cần hỏi cô ta cũng biết, người Lưu Thiên Hàn yêu chính là Nhan Nhã Tịnh.

Cung Tư Mỹ căm hận!

Căm hận đến nỗi cả người run rẩy, cô ta bày mưu tính kế đủ kiểu, tại sao vẫn không thể sánh bằng Nhan Nhã Tịnh!

“Anh Gia Thành, kể cả trong lòng anh có người khác thì em cũng không để bụng đâu, em cầu xin anh đấy, anh đừng rời bỏ em có được không?”

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Thấy Lưu Thiên Hàn định đi, Cung Tư Mỹ ra sức níu lấy tay anh, không cho anh rời đi.

“Cung Tư Mỹ, làm vậy là không công bằng với cô.”

Ngừng lại một chút, Lưu Thiên Hàn nói tiếp: “Hơn nữa, nếu tôi đã thích ai đó thì tôi sẽ một lòng một dạ. Cung Tư Mỹ, tôi xin lỗi, là tôi có lỗi với cô. Đừng lãng phí thời gian dành cho tôi nữa, sau này cô sẽ gặp được người tốt hơn.”

“Không đâu!”

Cung Tư Mỹ mất bình tĩnh gào lên: “Không đâu! Sẽ không gặp được đâu! Anh Gia Thành, anh chính là người đàn ông tốt nhất trong lòng em rồi, cả đời này em chỉ cần anh thôi! Anh Gia Thành, anh không cần em nữa, anh đi tìm Nhan Nhã Tịnh, đó mới là sự bất công lớn nhất đối với em!”

Giọng Cung Tư Mỹ dần trở nên yếu ớt: “Anh Gia Thành, em cầu xin anh, đừng vứt bỏ em được không? Em thật sự rất thích anh, không có anh, em không sống nổi. Anh Gia Thành, anh đừng chia tay em mà, coi như anh thương hại em đi, có được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK