Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1339

“Thu Quỳnh à, cậu biết mình không nỡ không tha thứ cho anh ấy mà. ” Nhan Nhã Tịnh yếu ớt thở ra một hơi: “Ai bảo mình thích anh ấy như vậy chứ! Anh ấy chính là dựa vào mình thích anh ấy mới ức hiếp mình như vậy! ”

“Tiểu Tịnh, vậy sau này cậu định làm thế nào? Chẳng lẽ cậu thật sự phải làm bạn tình với cậu Lưu sao? ” Tô Thu Quỳnh một mặt đau lòng nhìn Nhan Nhã Tịnh hỏi.

Nhan Nhã Tịnh cầm lấy ly rượu trước mặt, tiêu sái một hơi uống cạn chỗ rượu vang trong ly: “Làm chứ! Sao lại không làm! không phải chỉ là bạn tình thôi sao! Anh ấy còn dám làm, sao mình lại không dám chứ!”

Tô Thu Quỳnh muốn giành lấy ly rượu trong tay Nhan Nhã Tịnh, cô biết tửu lượng của Nhan Nhã Tịnh kém thế nào, nhưng nhìn thấy bộ dạng này của Nhan Nhã Tịnh, cô vẫn là thu tay về.

Người ta đều nói “nhất túy giải thiên sầu”, có lẽ uống chút rượu vào, trong lòng Tiểu Tịnh sẽ không khó chịu đến vậy nữa.

“Tiểu Tịnh, cậu đã uống không ít rượu rồi, mình đưa cậu về Tầm Viên. ” Tô Thu Quỳnh thấy Nhan Nhã Tịnh càng uống càng nghiện, cuối cùng vẫn cướp lấy ly rượu trong tay cô.

Nhan Nhã Tịnh lại cố chấp đoạt lại cái ly: “Thu Quỳnh, cho mình uống rượu! Mình muốn uống rượu! ”

Nhan Nhã Tịnh muốn rót rượu cho mình, cô vừa lắc bình rượu liền phát hiện bình rượu đã hết mất rồi.

Hết rượu rồi, cô cũng lười tiếp tục đi đòi, cô chỉ nhìn Tô Thu Quỳnh, cười đến một bộ thê lương.

“Thu Quỳnh, anh Lưu bắt mình uống thuốc tránh thai. Anh ấy còn nói chỉ là bạn tình với mình, rất rẻ mạt. ”

“Tìm gái còn phải mất tiền, loại bạn tình tự tìm tới tận cửa như mình, sao anh ấy lại không thèm chứ! ”

“Quỳnh Quỳnh, anh Lưu sao có thể nói mình như vậy chứ! ”

“Cậu nói xem, bây giờ anh ấy nói mình như vậy, đợi anh ấy nhớ lại rồi thì anh ấy đau lòng biết bao nhiêu chứ! ”

“Tiểu Tịnh, cậu đừng buồn nữa, tất cả rồi sẽ tốt lên thôi. ” Tô Thu Quỳnh đau lòng nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Mình không tin cậu Lưu cả đời này đều không khôi phục trí nhớ! Rồi sẽ có một ngày anh ấy nhớ lại thôi! ”

“Tiểu Tịnh, hay là cậu cầm kết quả giám định DNA cho cậu Lưu xem, có khi anh ấy sẽ tin kết quả giám định DNA là thật thì sao? ”

“Thu Quỳnh à, không có tác dụng gì đâu, anh Lưu sẽ không tin đâu. Trong tiềm thức anh ấy đã nhận định mình là Lưu Gia Thành, mình đưa kết quả giám định cho anh ấy xem, anh ấy sẽ chỉ cảm thấy tớ lại đang giở trò gì thôi. Nhưng cho dù anh Lưu có đối xử với mình không tốt ra sao đi chăng nữa, mình cũng sẽ không trách anh ấy, anh ấy chỉ là quên mất mình thôi, mình không trách anh ấy đâu. ”

Những chuyện gần đây mà Lưu Thiên Hàn làm, xác thực khiến cho trong lòng Nhan Nhã Tịnh rất buồn, nhưng cô nghĩ cô có thể hiểu cho anh.

Giống như cô vẫn luôn nhận định mình là Nhan Nhã Tịnh, nếu như có một ngày đột nhiên có người nói với cô rằng cô không phải Nhan Nhã Tịnh mà là một người khác, cô cũng sẽ không tin.

Nhan Nhã Tịnh uống hơi nhiều rượu, cô nằm trên vai Tô Thu Quỳnh vừa cười vừa khóc nột lúc liền ngủ thiếp đi.

Nhan Nhã Tịnh say thành như vậy, một mình Tô Thu Quỳnh chắc chắc không thể đưa cô về được, cô lấy điện thoại ra, định gọi điện thoại Lê Mặc bảo anh đến giúp.

Cô còn chưa kịp rút điện thoại ra, chỉ cảm thấy sau gáy nhói một cái, cả người liền không khống chế được mà ngã trên ghế sô pha.

Một giây trước khi Tô Thu Quỳnh mất đi ý thức, cô dường như nghe được giọng nói của An Trí Dũng.

Anh ta nói: “Tô Thu Quỳnh, cô biết chị hai tôi thê thảm ra sao không? Cô và Chiến Mục Hàng hại chị ấy thảm như vậy, tôi phải đòi lại từ trên người các cô gấp trăm gấp nghìn lần! “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK