Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1092

Lòng người dễ dàng bị kích động nhất. Lời nói của mấy người này kích thích tâm trạng quá mạnh mẽ, dù vừa rồi anh đã hứa hẹn, nhưng nếu mẹ Phó Xuyên không tỉnh lại thì không biết chuyện này truyền ra ngoài sẽ bị bôi đen đến mức nào.

“Xin nhường đường với ạ!” Lưu Thiên Hàn đang định bảo Nhạc Dũng gọi điện thoại gọi bác sĩ Giang tới thì giọng của Nhan Nhã Tịnh chợt vang lên giữa đám người.

Mặt trước cao ốc Lưu Thị bị vây chật như nêm cối, Nhan Nhã Tịnh tốn rất nhiều sức mới có thể dắt Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ chen vào tận trong cùng.

Nhìn mẹ của Phó Xuyên nằm dưới đất không nhúc nhích, Nhan Nhã Tịnh vội vàng đẩy người đàn ông che trước mặt mình rồi xông lên, bảo Phó Xuyên đặt mẹ nằm thẳng xuống.

Phó Xuyên không muốn buông mẹ ra, nhưng vừa đối diện cặp mắt trong trẻo ôn hòa của Nhan Nhã Tịnh, cậu bé bất giác làm theo lời của cô.

Sau khi đặt mẹ Phó Xuyên nằm thẳng, Nhan Nhã Tịnh bắt đầu tiến hành sơ cứu tim khẩn cấp cho cô ấy.

Mấy người đàn ông bị Lưu Quốc Nam thu mua sao có thể để Nhan Nhã Tịnh cứu mẹ của Phó Xuyên được, bọn họ tiến lên muốn tóm lấy Nhan Nhã Tịnh.

“Cô làm cái gì đấy hả! Lưu Thị các người đều bức tử người ta rồi! Giờ cô còn muốn người ta chết cũng không được yên ổn hay sao?”

“Đúng đấy! Mau buông cô ấy ra ngay! Lưu Thị các người đúng là hại chết người đến nghiện đúng không!”

“Lưu Gia Thành, mày khiến người ta cửa nát nhà tan, giờ còn chết người nữa! Mày nên đền mạng đi!”

Mấy người đàn ông kia không bắt được Nhan Nhã Tịnh, cấp dưới của Lưu Thiên Hàn đều là vệ sĩ, đã lập tức vây quanh đám đàn ông kia, dù bọn họ có bản lĩnh thông thiên cũng không thể thi triển.

Lưu Quốc Nam đã vội vàng chạy tới dưới lầu, thấy Nhan Nhã Tịnh đang cấp cứu cho mẹ của Phó Xuyên, ông ta liền vung tay lên, tức giận quát: “Làm xằng làm bậy! Người ta đã như vậy rồi, còn không mau đưa tới bệnh viện đi!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô muốn hại chết Lưu Thị chúng tôi đúng không hả!”

Lưu Quốc Nam muốn trực tiếp đẩy Nhan Nhã Tịnh ra. Ông ta là trưởng bối, cho dù ngăn cản Nhan Nhã Tịnh cứu người thì mọi người cũng chỉ cảm thấy người này có trách nhiệm với Lưu Thị, không cho Nhan Nhã Tịnh làm bậy.

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nhưng ông ta còn chưa kịp chạm vào người Nhan Nhã Tịnh thì cổ tay đã bị Nhạc Dũng siết chặt.

Gương mặt nhã nhặn của Nhạc Dũng mang theo ý cười thản nhiên, nhưng đáy mắt thì lại lạnh tới tận xương tủy: “Ông ba Lưu, cô Nhan đang cứu người! Xin ông đừng quấy rầy cô Nhan cứu người!”

“Cứu người? Cô ta làm thế không phải cứu người! Rõ ràng là đang làm bậy!”

Lưu Quốc Nam muốn vùng vẫy tránh thoát khỏi sự kiềm chế của Nhạc Dũng, nhưng Nhạc Dũng thoạt nhìn gầy gò vậy thôi chứ thực ra lại rất khỏe.

Lưu Quốc Nam lăn lộn hồi lâu, cuối cùng cổ tay vẫn bị Nhạc Dũng nắm chặt. Dù cho ông ta lửa giận ngập đầu cũng không cách nào phát tiết.

Lưu Quốc Nam không thể tự mình đẩy Nhan Nhã Tịnh ra, chỉ đành mượn sức mạnh của quần chúng, khiến mọi người cùng nhau chống lại Nhan Nhã Tịnh.

Mắt ông ta đỏ ngầu, phẫn nộ quát Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, mau dừng tay cho tôi! Nếu không đưa người đến bệnh viện thì cô ấy không qua khỏi mất! Nhan Nhã Tịnh! Cô phải khiến người ta chết tại đây thì cô mới cam lòng đúng không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK