- Cuối cùng tiền vẫn không làm được gì, có nhiều tiền vẫn không thể sánh bằng Thủy Tổ.
Đồng bạn ngồi bên cạnh cười nói:
- Nói cũng như không, cho ngươi nhiều tiền hơn nữa thì ngươi có thể kiếm Thủy Tổ cho ta không? Không thể nào.
Mọi người gật gù đồng ý:
- Đúng vậy!
Nữ đấu giá sư nói xong cảm nghĩ, cao giọng quát át tiếng bàn tán:
- Các vị yên lặng một chút, hiện tại công bố người cuối cùng được đến tiên quan!
Đám người kinh ngạc hỏi:
- Chẳng phải đã công bố sao?
Trong khi mọi người bất ngờ, nữ đấu giá sư chính thức tuyên bố:
- Bây giờ ta chính thức công bố, báu vật áp trục lần này thuộc quyền sở hữu của Lý Thất Dạ Lý công tử!
Giọng nữ đấu giá sư vang vọng khắp phách mại hành.
- Cái gì?!
Nghe tuyên bố xong mọi người hóa đá, không gian đóng băng, mọi người ngây như phỗng.
Đám người há hốc mồm thật lâu không thể khép lại, đáp án đột ngột như búa tạ gõ vào não mọi người, làm cả dám ngẩn ngơ sững sờ thật lâu.
Mới rồi nữ đấu giá sư nói lời cảm ơn, đặc biệt trịnh trọng cảm tạ Kim Quang Thượng Sư nên mọi người lẽ đương nhiên cho rằng cuối cùng Kiêu Hoành Thương Hành chọn Kim Quang Thượng Sư. Bọn họ đinh ninh báu vật áp trục đợt hội đấu giá này thuộc về Kim Quang Thượng Sư.
Nhưng khi mọi người cho rằng vật thuộc về Kim Quang Thượng Sư, nữ đấu giá sư đột nhiên rẽ cua, đưa báu vật cho Lý Thất Dạ, hỏi sao không làm mọi người chấn động?
Đặc biệt là Phi Kiếm Thiên Kiêu, nàng làm Nửa Bước Trường Tồn mà ngồi cứng người, há to mồm nhét cả quả táo.
Mới rồi Phi Kiếm Thiên Kiêu xác định tỷ tỷ của nàng nhất định bắt lấy báu vật áp tục nên mới cười nhạo Lý Thất Dạ, nàng không ngờ đột nhiên biến đổi, hắn mới là người rinh báu vật về, nàng thành trò cười. Kết quả này như bàn tay vô hình tát nàng sưng mặt, chẳng còn chút mặt mũi.
Mọi người hóa đá sững sờ thật lâu.
Nữ đấu giá sư thấy thế cười khổ, vừa rồi nàng chỉ lễ phép cảm ơn tất cả khách, ai ngờ nhiều kẻ tự cho là đúng như vậy.
Một lúc lâu úa có người lấy lại tinh thần hỏi:
- Có phải nhầm lẫn gì không?
Biểu tình nữ đấu giá sư nghiêm túc nói:
- Vị khách quý này xin yên tâm, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta trăm ngàn vạn năm nay không nói thách, sẽ không tự đập bể chiêu bài. Biển vàng của chúng ta được khách từ trăm ngàn vạn năm thừa nhận. Tuyển chọn báu vật áp trục đã trải qua các lão Kiêu Hoành Thương Hành bàn bạc cẩn thận mới quyết định, tuyệt đối không có sai lầm gì.
Mọi người lặng im.
Nữ đấu giá sư nói đúng, trăm ngàn vạn năm nay Kiêu Hoành Thương Hành tổ chức bao nhiêu đợt đấu giá, bao nhiêu mối làm ăn. Tấm biển của Kiêu Hoành Thương Hành là biển vàng cửa hiệu lâu đời, tín dụng vững chắc không tha khiêu khích.
Tưởng tượng xem một số người dám gửi binh khí Thủy Tổ cho đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành, tín dụng này khiến người tin tưởng chắc chắn cỡ nào.
Hơn nữa trăm ngàn vạn năm nay đừng nói cường giả tu sĩ bình thường, rất nhiều Chân Đế, Thủy Tổ cũng từng làm ăn với Kiêu Hoành Thương Hành.
Có thể nói tín dụng mua bán của Kiêu Hoành Thương Hành luôn cứng rắn, được người người tin cậy.
Kiêu Hoành Thương Hành không thể nào vì một món báu vật áp tục mà tự đập bể chiêu bài, vì Kiêu Hoành Thương Hành đã đấu giá bao nhiêu báu vật, không thiếu một món báu vật áp trục như vậy.
Một lúc lâu sau đám người nhìn nhau, có người tò mò hỏi:
- Vậy... Lý Thập Ức ra giá thế nào?
Kiêu Hoành Thương Hành chọn giá Lý Thất Dạ đưa ra thì chắc chắn có đạo lý riêng, mọi người tò mò hắn đưa ra cái giá gì mà Kiêu Hoành Thương Hành chọn hắn.
Nhiều người lao nhao hỏi:
- Phải rồi, cái giá là gì?
Khê Hoàng đưa ra giá cả đã rất hấp dẫn rồi. Lời hứa của Thủy Tổ, có thứ gì giá trị hơn nữa? Có cái gì giá cao hơn nó? Nhưng Kiêu Hoành Thương Hành không chọn lời hứa của Thủy Tổ mà là Lý Thất Dạ.
Mọi người thầm lấy làm lạ, cái giá gì vượt qua lời hứa của Thủy Tổ? Họ không đoán ra.
Nữ đấu giá sư mỉm cười nói:
- Như Lý công tử nói, người đời không nên biết giá đó. Nhưng có thể nói cho mọi người biết rằng Lý công tử đưa ra cái giá tuyệt thế vô song, chỉ sợ không ai có thể đưa giá khác cao hơn nữa.
Nghe nữ đấu giá sư nói thế mọi người ngó nhau, nghe hơi bị huênh hoang, nhưng ngẫm lại có lý. Nếu không phải giá cả tuyệt thế vô song thì Kiêu Hoành Thương Hành đã chẳng chọn Lý Thất Dạ, vì lời hứa của Thủy Tổ đã là thứ không gì sánh bằng.
Trong lòng mọi người rất muốn biết Lý Thất Dạ đưa ra giá cả tuyệt thế vô song gì làm Kiêu Hoành Thương Hành chọn hắn, bỏ qua lời hứa của Thủy Tổ.
Kiêu Hoành Thương Hành có nghĩa vụ giữ bí mật cho khách, Kiêu Hoành Thương Hành không chịu lộ ra thì mọi người cũng khó nói cái gì.
Mọi người tò mò nhìn Lý Thất Dạ với ánh mắt kỳ lạ.
Mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ rất nghịch thiên, ra giá cả đè luôn Kim Quang Thượng Sư, thế thì giàu đến mức nào? Nội tình như vậy sâu không lường được, người như thế rốt cuộc có lai lịch gì?
Giờ này khắc này ánh mắt nhóm Hoàng Tôn Chân Đế nhìn Lý Thất Dạ đã thay đổi, vì không phải ai cũng có thể trả giá như Thủy Tổ. Bọn họ không trả nổi như thế, dù núi dựa của họ siêu mạnh nhưng không cách nào tranh phong về giá cả với Kim Quang Thượng Sư.
Nay Lý Thất Dạ làm được, khiến người giật mình, bọn họ rất muốn biết hắn có lai lịch gì.
Giọng Khê Hoàng êm tai vang lên:
- Lý đạo hữu thật là thế ngoại cao nhân, hôm nào có rảnh mong Lý đạo hữu đến Tiên Đồng sơn chơi, phu thê chúng ta đón chào.
Nghe Khê Hoàng đưa ra lời mời với Lý Thất Dạ, nhiều người nhìn nhau, lòng thầm khen thê tử của Thủy Tổ đúng là khác với người, tuyệt thế bất phàm. Dùng từng ma sát cạnh tranh thì Khê Hoàng vẫn ứng xử rộng rãi, không ghi hận trong lòng, nhiệt tình hiếu khách.
Nữ nhân tuyệt thế vô song như vậy làm người hâm mộ biết bao, cảm khái được thê tử như vậy thì trượng phu còn cầu gì nữa?
Nhiều người lòng rung động, được phu thê Kim Quang Thượng Sư đón chào, được Khê Hoàng mời, trên đời này hiếm ai vinh hạnh nhận được đãi ngộ như thế.
Mọi người cảm khái Khê Hoàng rộng rãi, cùng nhìn Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười tùy ý nói:
- Có rảnh sẽ ghé.
Giọng Khê Hoàng êm tai nói câu cuối rồi ngừng bặt:
- Ta xin đợi tin lành.
Lát sau thị nữ đứng ở cửa cũng rời đi.
Nữ đấu giá sư cảm ơn tất cả các khách:
- Cảm tạ các vị đến tham gia đại hội đấu giá năm năm một lần, đại hội đấu giá có thể viên mãn kết thúc toàn nhờ ơn các vị.