- Thứ ngu dốt, mất hết mặt mũi Bành gia trang!
Nói xong, Ngân Hồ Từ Trí Kiệt bước nhanh, khom người chào Lý Thất Dạ:
- Tại hạ Từ Trí Kiệt, là đệ tử Cuồng Đình đạo thống. Tôn giá nhất định là Lý đạo huynh.
Xem ra khi Từ Trí Kiệt tới đây cũng hỏi thăm được một vài tin tức của Lý Thất Dạ. Thế nhưng hắn vẫn chưa biết được lai lịch của Lý Thất Dạ. Về mặt này, bất kể Vương Hàm hay Vương phủ đều chưa từng tiết lộ thân phận của Lý Thất Dạ ra ngoài.
- Ừ.
Lý Thất Dạ chỉ gật đầu, không hề tỏ thái độ, tiếp tục nhâm nhi rượu ngon.
- Khách sạn này ồn ào đông người, không tiện nghỉ ngơi. Không biết Lý đạo huynh có hứng thú tới doanh trại của ta nghỉ ngơi hay không.
Từ Trí Kiệt mỉm cười nói với Lý Thất Dạ:
- Để ta tận tình địa chủ.
Nhìn thấy Từ Trí Kiệt lấy lòng Lý Thất Dạ, không ít đệ tử thế gia cùng trưởng lão môn phái cảm thấy kỳ quái. Bọn họ dồn dập nhìn Lý Thất Dạ, không khỏi tò mò thân phận của Lý Thất Dạ. Mọi người đều tò mò tiểu tử thoạt nhìn không đáng chú ý này có lai lịch như thế nào.
- Không có hứng thú.
Lý Thất Dạ nói bình thản.
Bị Lý Thất Dạ cự tuyệt, Từ Trí Kiệt có phần lúng túng, hắn ôm quyền nói:
- Lý đạo huynh, hiện nay tình hình biến ảo, thế đạo không yên bình, Lý đạo huynh vào doanh trại của ta ở chẳng phải tốt sao? Yên lặng nhìn mây tụ mây tan.
Nhìn thấy Từ Trí Kiệt quyết tâm lôi kéo Lý Thất Dạ, mọi người đều tò mò không biết tên tiểu tử này có lai lịch như thế nào mà lại có thể làm Từ Trí Kiệt nể mặt như vậy. Dù sao Từ Trí Kiệt cũng là nhân vật quyền cao chức trọng ở Cuồng Đình đạo thống.
Từ Trí Kiệt lôi kéo Lý Thất Dạ cũng có lý do riêng. Tuy hắn không biết lai lịch của Lý Thất Dạ, thế nhưng từ tin tức trong hoàng cung có thể thấy hoàng hậu Vương Hàm vô cùng coi trọng tiểu tử không rõ lai lịch này.
Hoàng hậu Vương Hàm coi trọng hắn như vậy, nhất định có lý do riêng. Dù sao Vương Hàm không phải hạng người vô năng, nàng có thể giúp hoàng đế ngồi vững ngôi vị hoàng đế, có thể thấy nàng có bản lĩnh hơn người.
Hoàng hậu Vương Hàm sẽ không vô duyên vô cớ đối xử tốt ai đó, cũng sẽ không vô duyên vô cớ coi trọng một người không rõ lai lịch. Người này có thể khiến hoàng hậu Vương Hàm coi trọng như vậy, nếu không nắm giữ một số bí mật thì cũng có thân phận lai lịch mà không ai biết.
Bởi vì vậy Từ Trí Kiệt muốn lôi kéo Lý Thất Dạ, muốn đột phá từ chỗ Lý Thất Dạ, qua đó đánh bại Vương phủ.
Dù sao cuộc chiến quyền lực ở Cuồng Đình đạo thống đang tới hồi gay cấn nhất, gần như công khai, thế nhưng mọi người đang giữ thể diện cho nhau mà thôi.
Làm ứng cử viên có hy vọng trở thành hoàng đế nhất, tuy Từ Trí Kiệt mặt ngoài bình tĩnh thế nhưng bên trong lại thấy sốt ruột, dù sao Vương phủ cũng là đối thủ của hắn.
Nếu hắn muốn trở thành hoàng đế thì phải đánh bại Vương phủ, còn không thì phải lôi kéo Vương phủ, để Vương phủ đứng về phe của hắn, duy trì hắn làm hoàng đế.
Thế nhưng gần đây Vương phủ rất kín tiếng, trên dưới Vương phủ đều bị đóng chặt. Chính vì vậy, Từ Trí Kiệt rất cần Lý Thất Dạ, hắn muốn mượn Lý Thất Dạ để đột phá Vương phủ.
Bất kể đánh bại Vương phủ hay lôi kéo Vương phủ thì trước tiên hắn phải dò thám Lý Thất Dạ, xem xem Lý Thất Dạ có gì đáng để hoàng hậu Vương Hàm coi trọng như thế.
- Không có hứng thú, đừng quấy rầy ta uống rượu.
Lý Thất Dạ không hề quan tâm tới Từ Trí Kiệt.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không mặn không nhạt, Từ Trí Kiệt vẫn dày dặn mỉm cười, ôm quyền nói:
- Nếu đã như vậy thì ta cũng không miễn cưỡng Lý đạo huynh. Ta uống với Lý đạo huynh một chén được không?
- Không phải ai cũng có tư cách uống rượu với ta.
Lý Thất Dạ nói thờ ơ.
Lý Thất Dạ vừa nói vậy, bầu không khí trong khách sạn đông cứng, ngay cả Từ Trí Kiệt cũng thay đổi sắc mặt.
Ngân Hồ Từ Trí Kiệt là ai? Rường cột của Thánh viện, nhân vật đại biểu Bắc cảnh, bản thân hắn cũng là Chân Hoàng tiểu cảnh, thực lực mạnh mẽ, lại còn có quyền cao chức trọng.
Ở Cuồng Đình đạo thống chẳng mấy ai dám không nể mặt Ngân Hồ Từ Trí Kiệt. Thậm chí một số đệ tử thế gia, trưởng lão môn phái còn coi việc uống rượu với Từ Trí Kiệt là vinh hạnh.
Thế nhưng Lý Thất Dạ thì hay rồi, nói thẳng Từ Trí Kiệt không có tư cách uống rượu với hắn. Như vậy chẳng khác nào tát vào mặt Từ Trí Kiệt cả.
Coi như Từ Trí Kiệt tu dưỡng tốt cũng cảm thấy thấy lúng túng.
Trong nhất thời, Từ Trí Kiệt cưỡi hổ khó xuống. Bị Lý Thất Dạ nói một câu như tát vào mặt trước mặt mọi người, nếu hắn còn tươi cười nữa thì mất hết uy nghiêm.
"Đùng ---" một tiếng. Ngay khi Từ Trí Kiệt không biết làm sao thì bên ngoài có một đội nhân mã bao vây khách sạn.
Lúc này, có một đoàn người đi vào khách sạn. Cầm đầu là một người trẻ tuổi, hắn vừa đi vào thì đã chỉ mạnh Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Thiếu Bảo, chính là tên tiểu tử này, mong ngài báo thù giúp ta!
Người trẻ tuổi chỉ mạnh Lý Thất Dạ không ai khác mà chính là Bành Uy Cẩm vừa bị vả miệng. Mọi người không ngờ Bành Uy Cẩm vừa rời khỏi không lâu mà đã tìm được cứu binh nhanh như vậy.
Nhìn thấy Bành Uy Cẩm quay lại, không ít người bội phục hắn. Mới vừa rồi hắn còn bị Dương Thăng Bình vả miệng, không ngờ hắn không tiếp thu giáo huấn, trái lại còn đi tìm cứu binh.
Nhìn thấy Bành Uy Cẩm vênh váo, mọi người bội phục. Không biết thằng này ngu bẩm sinh hay ngông cuồng phách lối, sau khi bị người ta đánh tàn nhẫn như thế rồi mà vẫn vênh váo, mọi người không thể không thừa nhận Bành Uy Cẩm có một quả tim kiên cường. Đổi lại là người khác, bị người ta vả miệng như thế, sợ rằng sẽ bị ám ảnh, nhìn thấy Lý Thất Dạ sẽ lẩn đi thật xa.
- Tiểu tử, hôm nay mày chết chắc rồi!
Sau khi Bành Uy Cẩm tìm được cứu binh thì khí thế hùng hổ, càng trở nên vênh váo, dường như đã quên chuyện mới vừa rồi hắn bị Dương Thăng Bình vả miệng.
- Thiếu Bảo, tiểu tử này chính là chó săn của Vương phủ, mau giết hắn.
Bành Uy Cẩm vênh váo nói.
Lúc này mọi người mới nhìn người trẻ tuổi đứng bên cạnh Bành Uy Cẩm. Người trẻ tuổi này mặc áo gấm, cả người quý khí, vừa nhìn là biết hắn sinh trong thế gia quý tộc. Dung mạo của hắn rất anh tuấn, nhưng thu hút nhất không phải dung mạo mà là quý khí trên người hắn. Quý khí toát ra trên người trẻ tuổi này khiến mọi người kính nể, không dám thất lễ.
- Thiếu chủ Trần gia, Kinh Sư Thiếu Bảo, Trần Thư Vĩ.
Thấy người trẻ tuổi cao quý không sao tả nổi này, có trưởng lão môn phái rùng mình nói khẽ.
Thượng bộ Trần gia, cao quý không sao tả nổi. Thượng bộ là một trong bốn thế lực lớn ở Cuồng Đình đạo thống, còn Trần gia là gan thận của Thượng bộ, là trụ cột của Thượng bộ.
Thượng bộ có rất nhiều người tài, thế nhưng phần lớn người tài đều xuất thân từ Trần gia, huống chi Trần gia còn từng xuất hiện Chân Đế!