Đây là một con số thiên văn, không thể đếm hết. Vì trăm ngàn vạn năm nay có vô số sinh linh hiến dâng mọi thứ của mình nên mới hội tụ ra đạo nguyên mênh mông tựa biển cả.
Lý Thất Dạ đứng trước đại dương, nhoẻn miệng cười đạp không khí lướt qua biển cả bao la.
Biển đạo nguyên hội tụ quang minh không giới hạn, dường như ngươi đi cả đời cũng không vượt qua hết. Trong biển quang minh không gió êm sóng lặng, khắp nơi là sóng cao gió lớn. Có chỗ sóng dữ, khi sóng dâng lên vỗ vào khung trời như muốn đánh rớt trời sao, bão quang minh khủng bố khiến người rùng rợn.
Nhưng mặc cho biển quang minh mênh mông cỡ nào, bão quang minh hung mãnh xiết bao đều không thể ngăn bước chân của Lý Thất Dạ, những thứ này không hề khó khăn với hắn.
Trong biển quang minh Lý Thất Dạ vượt qua biển rộng mênh mông, xuyên qua gió bão rít gào, cuối cùng đến ngọn nguồn.
Thình thịch thình thịch!
Lý Thất Dạ chưa đến nguồn biển quang minh từ xa đã nghe tiếng động, giống nhịp tim đập đầy tiết tấu vận luật. Tiếng tim đập khiến người biết phát ra từ trái tim khỏe mạnh.
Cuối cùng Lý Thất Dạ đến nguồn biển quang minh, một trái tim quang minh.
Tựa như từ xa nghe được tiếng tim đập thình thịch, ngươi đến nguồn biển quang minh thật sự thấy một trái tim, tiếng tim đập phát ra từ nó.
Trái tim này khác với người bình thường, lóng lánh trong suốt, dường như ngưng tụ từ quang minh vô lượng. Dường như tất cả quang minh trên thế giới áp súc thành trái tim, chỉ một trái tim đã chất chứa quang minh toàn thế giới.
Tim quang minh đập thình thịch co vào phình ra, nó hít thở quang minh. Giống như trái tim quang minh hút vào lực lượng quang minh, khi thở ra thì lực lượng quang minh càng tinh khiết rực rỡ hơn, dường như quang minh bị hút vào trải qua trái tim quang minh chắt lọc chiết xuất.
Nói cũng kỳ, trái tim quang minh hít vào thở ra có trái tim hắc ám xoay tròn theo, lực lượng hắc ám như cái vòng tự quay quanh tim quang minh.
Cảnh tượng rất khó tin, vì nơi này là thế giới của quang minh, trong đạo nguyên này có thể nói là hội tụ lực lượng quang minh mạnh nhất, vô địch nhất toàn thế giới. Ngẫm lại xem, trước lực lượng quang minh mênh mông vô tận thì lực lượng hắc ám nhỏ nhoi có là gì? Bé nhỏ không đáng kể. Biển quang minh dấy lên sóng dữ là có thể đập tan tác lực lượng hắc ám.
Nhưng nói đến cũng kỳ, trong biển quang minh, lực lượng quang minh không hề muốn đốt chút lực lượng hắc ám đó. Lực lượng hắc ám quay quanh tim quang minh sát sao, giống như khác giới theo đuổi người yêu, mãi không buông tay từ bỏ.
Quang minh và hắc ám thề không đội trời chung, khi một phe đủ mạnh chắc chắn sẽ đốt phe kia. Nếu một phe yếu chắc chắn sẽ rời xa phe mạnh.
Lực lượng hắc ám nhỏ bé trước trái tim quang minh, lực lượng quang minh vô tận chỉ cần chút sóng là sẽ đốt nó thành tro. Nguy hiểm là vậy nhưng lực lượng hắc ám vẫn tự quay quanh tim quang minh, đuổi theo không bỏ tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Ai nhìn cảnh tượng quái dị này đều không tin nổi.
Lý Thất Dạ cảm khái nhìn trước mắt:
- Hay cho một kỳ quan.
Lý Thất Dạ mở mắt ra, ánh mắt rực rỡ như vượt qua tuyên cổ, xuyên thấu tất cả chiếu vào tim quang minh.
Tim quang minh cảm nhận ánh mắt đáng sợ của Lý Thất Dạ, nó co rút lại.
Thình thịch thình thịch!
Tiết tấu không thay đổi, vẫn đầy vận luật. Trước ánh mắt của Lý Thất Dạ mà tim quang minh vẫn bình tĩnh như không, quang minh lỗi lạc, không có thứ gì không thể cho ai biết.
Ánh mắt Lý Thất Dạ xuyên thấu tim quang minh, không có thủ đoạn gì che giấu được, không thứ gì trốn khỏi ánh mắt hắn xem xét.
Khi mắt Lý Thất Dạ xuyên thấu tim quang minh thì hắn đã nhìn thấu trái tim này, đây không chỉ là tim quang minh, còn là trái tim chân tri.
Lý Thất Dạ gật gù, lạnh nhạt nói:
- Mặc kệ thủ đoạn của ngươi như thế nào, đi đến cuối cùng Viễn Hoang Thánh Nhân để lại lương tri, chân tri quang minh của mình. Khi hắn để lại trái tim quang minh xoay người trở về hắc ám thì hắn đi dứt khoát, bỏ lại lương tri.
Lý Thất Dạ cảm khái lắc đầu nói:
- Hoặc có lẽ hắn để lại lương tri khiến hắc ám của mình càng thuần túy, hoặc hy vọng sau khi hắc ám thuần khiết, mình tan biến thì còn chút dấu vết trên thế giới này, để lại chút di sản cho hậu nhân.
Mặc kệ Viễn Hoang Thánh Nhân nghĩ thế nào nhưng y thật sự để lại chân tri, để lại trái tim quang minh. Một hành động rất thuần túy, không có hậu chiêu, âm mưu gì.
Viễn Hoang Thánh Nhân để lại chân tri, tim quang minh là vì đạo thống, hoặc là di sản duy nhất để lại cho hậu nhân.
Mặc kệ thủ đoạn của Viễn Hoang Thánh Nhân ra sao, như lão nhân khắc đá nói, hành động theo hướng sai lầm. Nhưng khi Viễn Hoang Thánh Nhân để lại tim quang minh thì đúng là lòng chứa việc thiện, y làm như vậy không vì bản thân, không vì kiếp nào đó có thể ngóc đầu trở lại.
Trong đại điện dưới trời sao Viễn Hoang Thánh Nhân đã để lại hậu chiêu, có lòng ích kỷ.
Nhưng trong đạo nguyên siêu mạnh của Quang Minh Thánh Viện thì Viễn Hoang Thánh Nhân làm rất vô tư, không để lại hậu chiêu, không chiếm lực lượng quang minh tích lũy nhiều đời làm của riêng.
Lý Thất Dạ cảm khái nói:
- Con người thuở đầu vốn có tính thiện? Có lẽ đúng hoặc không, nhưng ít ra hắn từng thiện. Trên đời này ai đều muốn làm người tốt, nhưng cuối cùng chọn làm người xấu. Có điều trước khi làm người xấu để lại chút di sản của mình.
Không thể đo lường tồn tại như Viễn Hoang Thánh Nhân là người tốt hoặc xấu, nhưng ít nhất trên con đường này y từng làm thử, giống như người đời đều từng cố gắng muốn làm người tốt mà cuối cùng bỏ cuộc.
Lý Thất Dạ nhìn lực lượng hắc ám tự quay quanh tim quang minh.
Nhìn lực lượng hắc ám này sẽ cảm giác rất quen thuộc, vì đó là lực lượng hắc ám trốn ra từ Tẩy Tội viện. Lực lượng hắc ám này từng bị trấn áp trong pho tượng Viễn Hoang Thánh Nhân, bị Tẩy Tội kiếm trấn áp. Lúc Lý Thất Dạ lấy Tẩy Tội kiếm đi thì lực lượng hắc ám đã trốn ra.
Khi ngươi nhìn thoáng qua lực lượng hắc ám này tràn ngập hắc ám, khi xem kỹ sẽ thấy bên trong chất chứa rất nhiều thứ, nhưng không có thực lực cường đại thì không thể thấu hiểu thứ chất chứa bên trong.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm lực lượng hắc ám, vươn tay chộp lấy. Mặc dù lực lượng hắc ám mạnh nhưng bị bàn tay Lý Thất Dạ chộp, dù nó muốn chạy trốn cũng không thoát được, bị hắn bắt chặt.