Dù sao "Hương Tượng Độ Giang" cũng là một trong Vũ Tổ mười hai thức, là một trong những chiêu thức mạnh mẽ nhất của Chu Tương võ định, căn bản không thể vẽ ra.
Quan trọng nhất là, uy lực của chiêu "Hương Tượng Độ Giang" được triển khai bởi Lý Thất Dạ không hề yếu hơn "Hương Tượng Độ Giang" của hắn. Đây là điều mà Long Tượng Võ Thần không dám tin nhất.
Tuy rằng Chu Tương võ đình chỉ còn lại năm thức trong Vũ Tổ mười hai thức, thế nhưng Long Tượng Võ Thần đắm chìm trong năm thức này cả đời, hắn không dám tin lại có người có thể sử dụng "Hương Tượng Độ Giang" có uy lực lớn hơn hắn.
- Tôn giá tu luyện bí mật bất truyền của Chu Tương võ đình từ đâu?
Long Tượng Võ Thần nghiêm mặt, nói chậm.
- Nghe ra thật giống như ta trộm luyện bí mật bất truyền của các ngươi vậy.
Lý Thất Dạ mỉm cười lắc đầu, nói rằng:
- Được thôi, vậy để ngươi xem qua thứ mà Chu Tương võ đình các ngươi không có.
Lý Thất Dạ vừa nói xong thì lập tức thu hồi "Hương Tượng Độ Giang". Cho dù uy lực khổng lồ như Vũ Tổ mười hai thức thì Lý Thất Dạ vẫn cứ thu phát tùy ý.
"Rầm" Lý Thất Dạ tùy tiện khuấy tay, một con cá chép nhảy lên trời. Sau khi con cá chép này nhảy lên trời thì rơi tõm vào vùng biển mênh mông của "Hương Tượng Độ Giang". Khi nó nhảy vào vùng biển mênh mông này thì bắt đầu bơi lội thỏa thích, giống như cá vào biển rộng.
Con cá chép này không lớn lắm, ít nhất so với con voi có thể đè sụp chư thiên thì con cá chép này nhỏ tới đáng thương, giống như một cái chấm nhỏ. Cho dù con cá chép này có lớn cỡ một ngọn núi, thế nhưng so với con voi có thể đạp vụn nhật nguyệt tinh thần thì đúng là nhỏ bé không đáng kể đến.
Thế nhưng khi con cá chép này vẫy đuôi thì khiến cho người khác cảm thấy rằng khi con cá chép này vẫy đuôi, nó có thể vẫy rung toàn bộ thế giới. Chính vì vậy, con cá chép này khiến người ta cảm thấy đường nét cơ thể của nó rất khỏe khoắn, như thể đây là đường nét khỏe khoắn nhất mà người ta từng nhìn thấy. Nhất là đường eo như thể có thể cạy bật toàn bộ tinh không.
- Nam Lý Cổ Lãng...
Khi nhìn thấy cá chép nhảy lên, Long Tượng Võ Thần biến sắc.
Rất nhiều người nhìn thấy cá chép nhảy vào vùng biển mênh mông của "Hương Tượng Độ Giang", thế nhưng lại không hề có phản ứng. Bởi vì so với Hương Tượng khổng lồ thì con cá chép này quá mờ nhạt, mọi người không hề thấy có ảo diệu nào hết.
- Nam Lý Cổ Lãng!
Sau khi nghe Long Tượng Võ Thần hét kinh hãi thì không ít lão tổ đạo thống hít lạnh:
- Đây là một trong Vũ Tổ mười hai thức!
Nam Lý Cổ Lãng đâu chỉ là một trong Vũ Tổ mười hai thức, mà nó còn là một trong những thức đã thất truyền nữa.
Hiện nay Chu Tương võ đình chỉ có năm thức trong Vũ Tổ mười hai thức. Mà bây giờ Lý Thất Dạ lại sử dụng một thức đã thất truyền, Long Tượng Võ Thần không giật mình mới là lạ.
Mặc dù trước đó Mộc Thiếu Thần tự nhận là đã hiểu được "Vũ Tổ mười hai thức" đã thất truyền, thế nhưng Mộc Thiếu Thần lại không thể đưa ra một thức cụ thể nào hết, chỉ là diễn hóa một chút biến hóa mà thôi. Cũng chính vì vậy Chu Tương võ đình mới tin tưởng hắn, thiên phú của hắn thật sự khác với người thường.
Thế nhưng khi Lý Thất Dạ triển khai "Nam Lý Cổ Lãng" thì khác hẳn, Lý Thất Dạ thật sự biết "Nam Lý Cổ Lãng" đã thất truyền của Chu Tương võ đình.
Nếu nói "Hương Tượng Độ Giang" có thể do là dùng thủ đoạn khác vẽ ra, thì bây giờ Long Tượng Võ Thần biết "Nam Lý Cổ Lãng" không phải là vẽ ra, bởi vì ngay cả Chu Tương võ đình cũng không có chiêu này thì người ngoài vẽ như thế nào? Nhất thời, tròng mắt của Long Tượng Võ Thần co rút. Trước đó Vũ Băng Ngưng đã từng nói Lý Thất Dạ tinh thông Vũ Tổ mười hai thức của Chu Tương võ đình, thế nhưng hắn không hề tin tưởng.
Long Tượng Võ Thần không tin cũng là chuyện thường tình. Bởi vì Chu Tương võ đình đã thất truyền "Vũ Tổ mười hai thức" lâu lắm rồi, bọn họ chí có được năm thức mà thôi. Ngoại trừ thủy tổ ra thì thế gian này không còn có ai biết được mười hai thức này, nên càng phải nói tới một người ngoài.
Bây giờ một người ngoài như Lý Thất Dạ lại thật sự nắm giữ Vũ Tổ mười hai thức, thật đúng là không thể tin nổi.
"Đùng..." Trong nháy mắt, Long Tượng Võ Thần ra tay. Hắn ra tay không hề hoa hòe, voi lớn giẫm tới, giẫm thẳng về phía Lý Thất Dạ.
"Ầm..." Vạn vật đổ nát. Thử nghĩ mà xem, Hương Tượng khổng lồ như thế nào. Khi bàn chân của nó giẫm tới thì nhật nguyệt tinh thần tan biến, vô số ngân hà nát vụn dưới bàn chân của nó.
Hương Tượng giẫm tới, nắm giữ sức nặng vô cùng tận. Nó có thể giẫm nát tất cả mọi thứ trên thế gian, cho dù là một đạo thống mạnh mẽ thì cũng không thể chịu đựng nổi cú giẫm này.
"Rầm" Ngay khi bàn chân voi giẫm tới thì chỉ thấy cá chép vẫy đuôi một cái, nháy mắt dâng lên sóng lớn ngàn trượng. Chỉ thấy sóng lớn nổi lên vang trời, đánh rơi nhật nguyệt tinh thần. Bị sóng lớn đánh tới, ngay cả mặt trời nóng hừng hực cũng sẽ bị dập tắt.
Rất khó mà tin con cá chép không lớn lắm này lại có thể nhấc lên sóng lớn như thế. Sóng lớn này đánh tới, như thể có thể lật tung toàn bộ thế giới.
Cứ như cái eo của con cá chép này có được sức mạnh mạnh nhất thế gian, hơn nữa sức mạnh này lại không có giới hạn. Chỉ cần nó vẫy đuôi một cái thì là có thể lật tung toàn bộ thế giới.
"Ầm" Sóng lớn đánh tới, uy lực không gì sánh bằng. Hoa sóng bắng tới, uy lực của nó tuyệt đối không thua gì bàn chân của Hương Tượng, có thể đánh nát ngôi sao, đánh thủng ngân hà.
Bàn chân của Hương Tượng đạp lên sóng lớn, thế nhưng nó chỉ có thể đi lướt sóng, không thể trấn áp được sóng lớn.
"Rầm" Ngay khi Hương Tượng đạp lên đầu sóng thì đợt sóng thứ hai đã tới. Cá chép vẫy đuôi, sóng thứ hai cao hơn sóng thứ nhất, hơn nữa uy lực tăng lên gấp đôi.
Nam Lý Cổ Lãng, đây đâu phải là sóng biển, mà là tận thế. Mỗi một đợt sóng đánh tới là có thể đập nát một thế giới. Đáng sợ hơn là, khi nó vẫy đuôi tạo sóng thì sóng sau sẽ cao hơn sóng trước, sóng sau sẽ mạnh hơn sóng trước.
"Đùng..." Chỉ thấy đợt sóng thứ hai đánh tới, Hương Tượng hét dài, bước thêm một bước. Chỉ thấy thiên địa gào thét, uy lực của một bước này mạnh hơn bước vừa rồi. Một bước này dập dờn thần quang, vạn đạo bao phủ, giống như mở ra một đại thế giới. Lúc này, phía sau Hương Tượng như có ngàn tỉ sinh linh gia trì.