- Đây . . . Đây . . . Đây là lực lượng gì?
Tề Lâm Đế Nữ kính sợ nhìn tám thân thể thánh Phật.
- Không, đây không phải lực lượng.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Nàng nên vui đi, nếu ở kỷ nguyên đó là tạo hóa lớn có thể gặp không thể cầu. Được vái lạy tám Kim Thân Đại Phật toàn là người có ngộ tính Phật đạo siêu cao mới có tư cách. Loại ngộ tính này số một số hai trong một thời đại. Nàng và tám Kim Thân Đại Phật có Phật duyên, xem ra nàng bước ra một bước trong Sông Hằng đã gieo nhân quả này, một uống một nuốt, đã là định trước.
Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên nghe. Lúc Tề Lâm Đế Nữ bước vào Sông Hằng một bước đúng là nàng cảm nhận có lực lượng trong thế giới kia kêu gọi nàng, không ngờ đó là Phật duyên mà Lý Thất Dạ nói.
Lý Thất Dạ nhìn Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc, hắn mỉm cười nói:
- Trong kỷ nguyên đó tám Kim Thân Đại Phật là tồn tại đỉnh cao nhất, bọn họ đứng trên đỉnh toàn kỷ nguyên. Trong kỷ nguyên đó người trải qua ngàn vạn đau khổ mới được gặp bọn họ. Trong kỷ nguyên đó dù nàng vượt qua Sông Hằng chưa chắc được thấy bọn họ. Nếu nàng không có Phật duyên thì hôm nay ta mang nàng tới đây cũng không có tư cách vá lạy dưới chân bọn họ, đây là tạo hóa lớn.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích Tề Lâm Đế Nữ mới hiểu ảo diệu đằng sau.
Tề Lâm Đế Nữ lấy lại tinh thần, nàng hít sâu quan sát kỹ tám thân thể thánh Phật trước mắt. Khi nhìn kỹ Tề Lâm Đế Nữ phát hiện tám thánh Phật ngồi song song, nghĩ là thân phận bình đẳng. Nhưng trong hàng có chín vị trí, bây giờ chỉ có tám thân thể thánh Phật ngồi.
Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:
- Nơi này có chín vị trí, chẳng lẽ trước kia không phải chỉ tám người mà có chín người?
Lý Thất Dạ nhìn vị trí tróng, thản nhiên nói:
- Đúng rồi, trong kỷ nguyên đó cách gọi đúng là chín Kim Thân Đại Phật, nhưng nơi này chỉ có tám vị nên trống một vị trí.
- Thân thể vị thánh Phật đó đâu?
Tề Lâm Đế Nữ hỏi:
- Chẳng lẽ thân thể thánh Phật khác bị người mang đi?
Tề Lâm Đế Nữ hỏi xong nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ biết trước kia hiển nhiên Lý Thất Dạ từng đến đây, nếu có ai mang đi thân thể thánh Phật thì hắn đáng nghi nhất.
- Đừng nhìn ta như vậy, không phải ta mang thân thể thánh Phật đi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Là tự vị đó rời đi. hơn nữa thân thể này không mang đi được, bọn họ hòa cùng thế giới của mình, mang bọn họ đi tương đương mang hết tất cả Phật Dã.
- Tự rời đi?
Tề Lâm Đế Nữ nghe xong hoảng hồn thảng thốt:
- Vị thánh Phật đó sống lại?
Nếu thật sự có sinh linh một kỷ nguyên sống lại xuất thế, rời khỏi Tham Tác chi địa thì rất khủng khiếp, vì vạn cổ đến nay chưa từng xảy ra chuyện đó.
- Nàng nghĩ nhiều.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ngay từ đầu vị đó đã không ở đây. Lúc kỷ nguyên của bọn họ sắp tan vỡ, chí nKim Thân Đại Phật bàn bạc, bọn họ muốn dùng toàn bộ lực lượng kỷ nguyên đối kháng nên dung nhập Phật tính vô lượng của mình vào thế giới mình.
- Trong hành động này có vô số tín đồ trong kỷ nguyên cũng dung nhập vào thế giới, tín ngưỡng vô cùng vô tận xuyên suốt thế giới này. Bọn họ muốn mượn lực lượng cử thế đối kháng kỷ nguyên tan vỡ. Nhưng trong chín Kim Thân Đại Phật có một vị Kim Thân Đại Phật có suy nghĩ khác.
Tề Lâm Đế Nữ tò mò hỏi:
- Tại sao?
- Hằng hà sa số.
Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ, bình tĩnh nói:
- Hằng hà sa số có nhiều hơn nữa cũng chỉ là hạt cát Sông Hằng, dù dùng hằng hà sa số xây lầu các cũng chỉ là chất cát, không chịu nổi một kích.
Tề Lâm Đế Nữ lẩm bẩm
- Hằng hà sa số.
Tề Lâm Đế Nữ còn xưa mới chạm đến lĩnh vực này, nàng không dám phát biểu nhận định gì, chỉ có người dứng trên đỉnh mới biết lợi và hại trong đó.
- Vị Kim Thân Đại Phật này cho rằng tích sắt thành thuẫn không bằng gang luyện nhẫn.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Kim Thân Đại Phật cho rằng dùng tín ngưỡng toàn kỷ nguyên uẩn dưỡng một kim thân, tất cả lực lượng dùng vào đao nhẫn. Đối diện kỷ nguyên tan vỡ, chỉ muốn phòng ngự chống cự hủy diệt không khác gì cái chết. Chỉ có tự thân thành nhẫn chém đứt đại nhân quả, chém đứt băng diệt mới khiến kỷ nguyên của họ sống sót.
Lý Thất Dạ tạm dừng:
- Nhưng tám Kim Thân Đại Phật khác không đồng ý cái nhìn của vị này, nen Kim Thân Đại Phật này rời đi khi kỷ nguyên sắp tan vỡ. Tám Kim Thân Đại Phật vẫn dung hợp thế giới của mình hòng dùng lực lượng toàn kỷ nguyên đối kháng hủy diệt.
Lý Thất Dạ khẽ thở dài:
- Tiếc rằng cách này vẫn không được, không thể giữ lại kỷ nguyên của họ. Cuối cùng một kỷ nguyên rực rỡ vẫn không chạy thoát vận mệnh tan vỡ. Nguyên thế giới mênh mông vô biên chỉ còn sót lại Phật Dã.
Tề Lâm Đế Nữ rung động hỏi:
- Lực lượng toàn bộ kỷ nguyên không cách nào đối kháng hủy diệt sao?
Tề Lâm Đế Nữ không thể tưởng tượng đây là hủy diệt thế nào mà khiến lực lượng nguyên kỷ nguyên không đối kháng lại được.
- Đôi khi không ở chỗ nhân và quả.
Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ, chậm rãi nói:
- Từ mặt nào đó không phải nàng tụ tập nhiều người, tụm tập lực lượng càng mạnh thì càng có lợi. Đây là kỷ nguyên chú trọng nhân quả, nếu nàng tụ tập lực lượng nguyên kỷ nguyên tức là nhân quả toàn bộ kỷ nguyên, mỗi người đều có nhân quả của mình.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn tám Kim Thân Đại Phật trước mắt:
- Khi nhiều người tụ tập lại thì không phải gom tất cả lực lượng mà là tụ tập tất cả nhân quả, không cách nào xuyên thấu nhân quả. Đông người hơn nữa cũng chỉ là hạt cát, như cát Sông Hằng, hằng hà sa sốt, nhiều cát sông hơn xây lên chỉ là lâu đài cát.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Tề Lâm Đế Nữ giữ im lặng. Một kỷ nguyên tan vỡ là chuyện cực kỳ khủng bố.
- Còn Kim Thân Đại Phật rời đi thì sao?
Tề Lâm Đế Nữ lấy lại tinh thần đặt câu hỏi:
- Đã chết sao?
- Không, Kim Thân Đại Phật đó tốn đi, cuối cùng trốn thoát kỷ nguyên tan vỡ.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Kim Thân Đại Phật sống sót, nhưng sống thì sao? Kỷ nguyên của vị Kim Thân Đại Phật đã tan biến, Kim Thân Đại Phật không còn thuộc về kỷ nguyên nào nữa. Kim Thân Đại Phật không được phép xuất hiện trong dòng sông thời gian, chỉ có thể tiếp tục trốn tránh, xuất thế sẽ bị trấn sát, bị cản trở nhiều mặt.
Nghe tin tức đó Tề Lâm Đế Nữ bị rung động:
- Kỷ nguyên hủy diệt vậy mà có người sống sót!
Trước kia Tề Lâm Đế Nữ chưa từng tiếp xúc chuyện như vậy, nàng giật mình hỏi:
- Kim Thân Đại Phật đó tốn đi đâu?
Lý Thất Dạ cười cười, không trả lời, hắn nhìn tám Kim Thân Đại Phật trước mắt.
Lý Thất Dạ không chịu nói, Tề Lâm Đế Nữ không dám hỏi thêm.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn chỉ hai bên trái phải:
- Hai bên tường miếu cũ có cánh cửa đi thông đại đạo ảo diệu, sẽ được cái gì sau cánh cửa tùy vào tạo hóa của nàng. Bây giờ nàng chỉ có một cơ hội, chỉ có thể chọn một bức tường miếu hai bên trái phải, nàng chọn bên nào?