- Đúng rồi, một con voi thì sao để ý một con kiến khiêu khích?
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Ngô Kha mặt trắng bệch:
- Ngươi thua.
Ngô Kha đã cảm nhận được sinh mệnh xói mòn, hoảng sợ hét to:
- Không!
Bóc!
Ngô Kha mới hét xong cơ thể nổ tung thành hạt ánh sáng bay lên trời, phát tán khắp nơi quay về đất đai.
Khi mọi người lấy lại tinh thần thì Lý Thất Dạ đã cầm Tẩy Tội kiếm giắt sau lưng.
Đỗ Văn Nhụy cười nói với các học sinh:
- Chúng ta đi thôi.
Đỗ Văn Nhụy đi trước dẫn đường.
Có học sinh Tẩy Tội viện lại cần nói nhỏ với Lý Thất Dạ:
- Mới rồi ngươi nên nể tình Khắc Thạch Chân Đế, dù gì Khắc Thạch Chân Đế quen nhiều đại nhân vật. Nếu ngươi nể mặt hắn không chừng sau này hắn sẽ kéo theo ngươi, sẽ có ích rất lớn cho tương lai của ngươi. Đáng tiếc ngươi làm Khắc Thạch Chân Đế mất mặt, không nể tình, sợ là sau này không có lợi.
Bạn học này có ý tốt nhắc Lý Thất Dạ, hắn cười không đáp.
Nhìn bóng lưng nhóm Lý Thất Dạ đi xa, nhiều học sinh Quang Minh Thánh Viện vô cùng hâm mộ.
Có học sinh nuốt nước miếng nói:
- Tẩy Tội kiếm, bội kiếm của Thủy Tổ, nếu ta có được thì hay quá.
Một thanh kiếm Thủy Tổ thông thần, thần kiếm cường đại biết bao.
Học sinh khác không hiểu nổi:
- Đáng tiếc, không hiểu tại sao Tẩy Tội kiếm nhận học sinh Tẩy Tội viện thật ra. Nghe nói năm đó Thánh Sương Chân Đế chỉ cầm Tẩy Tội kiếm lên chứ không được nó công nhận, vậy màn ó công nhận một học sinh Tẩy Tội viện nhỏ yếu không có tiếng tăm gì, hết sức kỳ lạ.
Học sinh lớn tuổi chậm rãi nói:
- Duyên phận, nhân quả nào ai nói chính xác. Có lẽ Tẩy Tội kiếm không công nhận Thánh Sương Chân Đế vì Thánh Sương Chân Đế quá mạnh. Thánh Sương Chân Đế đã là Chân Đế Thập Nhất, Thập Nhị Cung, nàng có cơ hội trở thành Thủy Tổ, tương lai nàng cũng có thể chế tạo một thanh bội kiếm như vậy.
- Nói cũng phải, nếu Thánh Sương Chân Đế trở thành Thủy Tổ thì Tẩy Tội kiếm không đáng gì với nàng. Có lẽ Tẩy Tội kiếm cảm thấy rơi vào tay Thủy Tổ tương lai không có nhiều không gian phát huy, vì có nhiều binh khí Thủy Tổ có thể thay thế nó.
Mọi người cảm thấy có lý, gật gù đồng ý.
Nhóm Lý Thất Dạ tiếp tục đi sâu vào vườn thánh quả, sau khi trèo qua mấy ngọn núi lớn trông thấy thánh quả toàn là trên bát phẩm. Với họ thì đã không cách nào hái những thánh quả như vậy.
Dù thế nhóm Triệu Thu Thực vẫn muốn thử, lỡ như thật sự may mắn gõ rụng một thánh quả bát phẩm hay cửu phẩm thì sao? Nếu thật sự gõ rụng thánh quả cửu phẩm, chỉ một trái đã vượt qua tất cả thánh quả lúc trước bọn họ hái được. Hơn nữa đó không phải số lượng thánh quả của cá nhân mà là tổng số mọi người hái thánh quả không bằng một trái thánh quả cửu phẩm.
Nên dù biết rõ không có cơ hội thì nhóm Triệu Thu Thực vẫn không bỏ cuộc, gặp có thánh quả sẽ thử gõ một cái.
Không chỉ nhóm Triệu Thu Thực ôm ý nghĩ như vậy, học sinh khác vào vườn thánh quả cũng mong có cơ hội đó. Với tất cả học sinh thì khó khăn lắm mới vào vườn thánh quả một lần, không lo trân trọng cơ hội này không chừng về sau không có cơ hội nữa.
Nên đa số học sinh không thể nào gõ rụng một trái thánh quả cửu phẩm nhưng họ vẫn làm thử, tìm thấy thánh quả là sẽ gõ thử xem có ăn may không.
Sự thật thì xác suất ăn may nhỏ đến gần bằng không, vì thánh quả có phẩm cấp càng cao ẩn chứa lực lượng quang minh càng mạnh. Muốn gõ rụng thánh quả như vậy trừ phi ngươi siêu mạnh hoặc có đạo tâm kiên định, không thì muốn gõ rụng thánh quả cửu phẩm nói dễ hơn làm.
Có người đoán muốn gõ rụng thánh quả cửu phẩm phải thì thấp nhất là Chân Đế, Bất Hủ Chân Thần. Đương nhiên cường giả thấp hơn hai đẳng cấp này một chút cũng có xác suất, nhưng rất nhỏ. Nếu Chân Đế hoặc Bất Hủ Chân Thần ra tay thì dư sức gõ rụng thánh quả cửu phẩm.
Bởi vậy khi nhóm Tần Quân trèo qua mấy ngọn núi to cao vút đâm mây thì nghe một số học sinh thảo luận ai gõ rụng thánh quả cửu phẩm.
Có người nuốt nước miếng bàn tán:
- Ta mới nãy thấy Kim Mãng Chân Đế gõ rụng một trái Thánh Liên quả tám cảnh, đó là thứ tốt, cắn một miếng quang minh thành nước trái cây, rất hấp dẫn.
Nghe cái tên Kim Mãng Chân Đế, nhiều người lòng rung lên.
- Kim Mãng Chân Đế cũng đến? Xem ra lần này có nhiều nhân vật ghê gớm đến đường cổ thật.
Một Chân Đế trẻ tuổi và còn là Chân Đế tam cung hỏi sao không khiến người nghiêm nghị?
Một người đến từ Thánh Đà Tây Bộ hơi không phục nói:
- Không chỉ có Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế cũng đến, cũng gõ rụng Diêu Phù Chu quả cửu phẩm. Hiònh như Khắc Thạch Chân Đế đã lên đỉnh rồi.
Bốn viện lớn đều thuộc về học viện trong Quang Minh Thánh Viện, nhưng cho đến nay luôn giành nhau nổi bật, các học sinh không ai phục ai. Học sinh của mỗi viện lớn đều cho rằng học viện của mình mới là số một trong bốn viện lớn.
Một học sinh Thự Quang Đông Bộ thấy học sinh của Thánh Đà Tây Bộ, đường cổ vênh váo thì cười khẩy nói:
- Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế thì sao? Thự Quang Đông Bộ chúng ta có một nhân vật ghê gớm đến, đó là Kim Bồ Chân Đế.
Nghe cái tên Kim Bồ Chân Đế, những người khác tinh thần rung động cùng nhìn chằm chằm vào học sinh Thự Quang Đông Bộ:
- Kim Bồ Chân Đế cũng tới!?
Bị nhiều người nhìn chăm chú khiến học sinh Thự Quang Đông Bộ xấu hổ, ấp úng nói:
- A, chỉ nghe nói thôi. Ta nghe nhóm học trưởng nói lúc lên đường có gặp Kim Bồ Chân Đế, nhưng chắc bây giờ Kim Bồ Chân Đế đã vào vườn thánh thú rồi, không ở trong vườn thánh quả.
Làm nghe tên Kim Bồ Chân Đế làm nhiều người biểu tình trầm trọng:
- Kim Bồ Chân Đế đã đến thì còn phần cho người khác không?
Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế của Thự Quang Đông Bộ, còn là một vị Chân Đế bát cung, thực lực mạnh hơn Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế rất nhiều. Quan trọng nhất Kim Bồ Chân Đế là đệ tử của Lan Thư Tài Thánh, đây mới là điều khiến người e dè, bất cứ ai khi nhắc đến Lan Thư Tài Thánh đều sẽ ngước nhìn.
Tiên Thống Giới đương thời trong thế hệ trẻ có thể đánh đồng với Kim Quang Thượng Sư thì chỉ có Lan Thư Tài Thánh.
Có học sinh Thánh Đà Tây Bộ không phục hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Kim Bồ Chân Đế đến thì sao? Nữ thiên kiêu của chúng ta cũng tới.
Học sinh học viện khác hỏi:
- Nữ thiên kiêu? Là Phi Kiếm Thiên Kiêu sao?
Học sinh Thánh Đà Tây Bộ cười ngạo nghễ nói:
- Trừ Phi Kiếm Thiên Kiêu ra còn ai xứng với chữ nữ thiên kiêu? Nàng là Nửa Bước Trường Tồn!