- Công tử.
Kêu như vậy cũng thân thiết hơn nhiều.
Thấy Lý Thất Dạ không cao cao tại thượng như đã tưởng, hắn khá là bình dị gần gũi nên Vũ Thiên Tuyền có can đảm hơn, mở miệng hỏi:
- Không biết công tử định đi đâu?
Vũ Thiên Tuyền cho rằng tồn tại như Lý Thất Dạ mà đi trong thế gian thì chắc có chuyện động trời.
- Đi dạo thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
- Nàng cũng nói rồi, Thiên Thần thư viện vô cùng mênh mông, ta hơi không theo kịp thời đại, đang định đi Thiên Thần thư viện một chuyến để học tập, đọc nhiều sách, uống thêm vài giọt mực nước sẽ có lợi hơn.
Lý Thất Dạ đi Thiên Thần thư viện không đơn giản vì đọc nhiều sách, hắn đi Thiên Thần thư viện là có mục đích.
Vũ Thiên Tuyền ngơ ngác, nàng cười khổ. Tồn tại như Lý Thất Dạ mà phải đọc thêm sách, uống nhiều mực nước thì vãn bối như bọn họ chẳng phải là nên treo cổ đọc sách thâu đêm?
Vũ Thiên Tuyền cười khổ nói:
- Nếu công tử vào Thiên Thần thư viện thì chúng vãn bối đều là học sinh.
Nếu tồn tại như Lý Thất Dạ đến Thiên Thần thư viện đi học, nguyên Thiên Thần thư viện ai dám dạy hắn? Đó là đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương, có thể là tồn tại đỉnh. Dù là lão sư mạnh nhất, bác học nhất Thiên Thần thư viện cũng chỉ là học sinh trước mặt Lý Thất Dạ.
- Dạy học sao.
Vũ Thiên Tuyền nhắc làm Lý Thất Dạ hơi cảm khái, nói ra thì hắn từng dạy học trong Thiên Thần thư viện nhưng chuyện đã lâu rồi.
- Ý này hay.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đi Thiên Thần thư viện ăn chực uống chực thì không tốt, thôi. Đi Thiên Thần thư viện một chuyến thì ta sẽ dạy học hai, ba ngày, làm sâu sách cũng tốt. Nàng trở lại nói một tiếng với đám lão già Thiên Thần thư viện là ta đi ăn chực uống chực mấy ngày, tùy tiện làm sâu sách.
Vũ Thiên Tuyền xoe tròn mắt, nàng không ngờ Lý Thất Dạ làm thật. Ban đầu Vũ Thiên Tuyền cứ nghĩ Lý Thất Dạ nói đùa, ai dè hắn thật sự làm.
Vũ Thiên Tuyền lấy lại tinh thần, hoang mang hỏi:
- Cái này... Có thể không?
- Đi đi, cứ đánh tiếng với đám già đó, nói là ta sẽ ở thư phòng vài ngày, dạy ít kiến thức lậu.
Lý Thất Dạ phất tay nói:
- Nói với họ là đừng đến phiền ta.
Vũ Thiên Tuyền không dám sơ sẩy, cúi gập người nói:- Ta trở về thư viện chuyển lời cho các trưởng bối biết ngay.
Tồn tại như Lý Thất Dạ mà chạy đến Thiên Thần thư viện dạy học, còn chọn thư phòng, việc này không đơn giản. Vũ Thiên Tuyền không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn làm theo lời Lý Thất Dạ dặn.
Vũ Thiên Tuyền rời khỏi, Lý Thất Dạ cười cười. Đi Thiên Thần thư viện nhâm giáo là Lý Thất Dạ tự nhiên nổi hứng, hắn thật sự muốn đi Thiên Thần thư viện một chuyến, nhâm giáo chỉ là cái cớ.
Lý Thất Dạ nhìn phía xa, hắn bật cười. Thiên Thần thư viện, một nơi khiến người hoài niệm. Nơi này từng là chốn an vui, nhưng về sau nó hơi biến chất.
Lý Thất Dạ không đi Thiên Thần thư viện ngay, hắn đi trong Kiêu Hoành Châu, ngang qua nhiều nơi, tưởng nhớ người xưa, thăm bằng hữu cũ. Trong Kiêu Hoành Châu có rất nhiều người và việc mà Lý Thất Dạ không thể buông xuống.
Nếu nói nguyên Cửu Giới đáng để Lý Thất Dạ yêu và lưu luyến thì trong Đệ Thập Giới, Kiêu Hoành Châu cũng có người, việc đáng để hắn yêu, không nỡ.
Kiêu Hoành Châu là đại bản doanh của bách tộc, cũng là đại bản doanh của Lý Thất Dạ. Lúc trước bọn họ từng phát binh từ Kiêu Hoành Châu càn quét Thập Tam Châu, từng phát động chiến dịch săn đế tại đây, cuối cùng uy hiếp thiên hạ, đặt nền móng địa vị bách tộc.
Có thể nói Kiêu Hoành Châu chất chứa quá nhiều ký ức của Lý Thất Dạ. Nơi đây từng có người hắn yêu, có người yêu hắn, đến nay thì cảnh còn người mất.
Trong mảnh đất quen thuộc này có người đã bước lên không ai biết chinh chiến chung cực, có người bay theo gió rời khỏi trần thế, có người lánh đời không ra.
Đi trên mảnh đất này làm lòng Lý Thất Dạ hơi buồn bã. Có một số người không kịp từ biệt, không kịp nhìn mặt lần cuối rồi từ nay mãi mãi cách xa, như Khải Chân, Thiên Lý, bọn họ một đi không trở lại.
Lý Thất Dạ đi trên mảnh đất này nhớ về người xưa, thăm bằng hữu cũ, vừa đi vừa ngừng, cuối cùng mới bước hướng Thiên Thần thư viện.
Thiên Thần thư viện, cái tên này uy hiếp Kiêu Hoành Châu, thậm chí là nguyên Thập Tam Châu. Tu sĩ trong thiên hạ ít có người nào chưa từn nghe cái tên Thiên Thần thư viện. Tu sĩ có chút kiến thức đều đã nghe về Thiên Thần thư viện.
Nói đến Thiên Thần thư viện thì phải nhắc tới một người, Phi Tiên Đế.
Thời đại Phi Tiên Đế còn ở cổ mãng, lúc ấy đừng nói địa vị của bách tộc trong Thập Tam Châu, Tiên Đế Cửu Giới leo lên Thập Tam Châu cũng không dễ gì. Thời đó Tiên Đế leo lên Thập Tam Châu đều là con mồi trong mắt Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Tuy Phi Tiên Đế là Kiêu Hoành Tiên Đế lên đỉnh Thập Tam Châu, nhưng sau đó được hoan nghênh rất long trọng, từng là khách mời cao quý của Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Có thể nói Phi Tiên Đế bẩm sinh là con cưng của trời, là thiên chi kiêu tử. Phi Tiên Đế kinh diễm vô song, dù ở trong đại thế có Đại Đế trấn thế Thập Tam Châu thì tồn tại như y vẫn khiến nhiều Đại Đế tối tăm mất sắc.
Nên Phi Tiên Đế được Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên tôn trọng trong Thập Tam Châu, lúc đó Chung Nam Thần Đế uy hiếp Thập Tam Châu cực kỳ trân trọng y, xem như con ruột của mình, còn gả nữ nhi của mình là mỹ nữ số một ba tộc Thần, Ma, Thiên Thập Tam Châu lúc bấy giờ cho Phi Tiên Đế.
Chung Nam Thần Đế là vị Thần tộc Đại Đế có mười hai Thiên Mệnh thứ bốn của Thập Tam Châu, địa vị ngang ngửa Viêm Đế, Hỗn Nguyên Thiên Đế ngày xưa.
Được Chung Nam Thần Đế trân trọng như thế càng khẳng định địa vị của Phi Tiên Đế trong các đế ở Thập Tam Châu.
Vì vậy khi Phi Tiên Đế thành lập Thiên Thần thư viện, lúc ấy Kiêu Hoành Châu chưa tên là Kiêu Hoành Châu, nơi này gọi là Bạch Châu.
Lúc ấy địa vị của bách tộc trong Bạch Châu rất thấp, nhưng Phi Tiên Đế thành lập Thiên Thần thư viện tại đây, là truyền thừa môn phái duy nhất cho phép bách tộc tu luyện trong Thập Tam Châu.
Trước khi Thiên Thần thư viện xây dựng bách tộc từng có nhiều truyền thừa môn phái, nhưng tất cả không được ba tộc Thần, Ma, Thiên thừa nhận, thường xuyên bị chèn ép.
Sau khi Thiên Thần thư viện thành lập thì khác, tự tay Phi Tiên Đế tạo ra Thiên Thần thư viện, thê tử cũng bày mưu tính kế cho y, Chung Nam Thần Đế cũng góp sức nhiều cho Thiên Thần thư viện.
Vì có Chung Nam Thần Đế hết sức hỗ trợ khiến tất cả Đại Đế Thập Tam Châu thừa nhận địa vị Thiên Thần thư viện, là thư viện môn phái thứ nhất của bách tộc trong Thập Tam Châu có thể quang minh chính đại tuyển nhận học sinh trong thiên hạ.
Sau khi Thiên Thần thư viện được thành lập, mở ra cho bách tộc, từ đó về sau bách tộc tu luyện bắt đầu hưng thịnh. Số lượng tu sĩ bách tộc dần tăng lên, ở thời đại đó Thiên Thần thư viện trở thành cái nôi của tu sĩ bách tộc.