Mục lục
Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Kha hắng giọng, lạnh lùng nói:

- Chúng ta đang đòi lẽ công bằng cho Đinh Dục huynh đệ. Trong cá cược ngươi sử dụng yêu pháp gian lận, không chỉ tổn thương Đinh Dục huynh đệ, cũng làm hỏng danh dự của Quang Minh Thánh Viện chúng ta, nên phải truy cứu việc này.

Ngô Kha nói đàng hoàng như thể họ đến không phải vì Tẩy Tội kiếm mà là chủ trì công bằng.

Dù sao bọn họ đã bao vây Lý Thất Dạ, hắn chắp cánh cũng không bay được, hắn đã là cá nằm trên thớt thịt. Nên lúc này bọn họ phải làm bộ làm tịch, lấy cớ để làm việc, đứng về phía chính nghĩa chứ không phải kẻ gian manh.

Lý Thất Dạ xì cười:

- Trước mắt công chúng mọi người đều nhìn thấy, gian lận chỗ nào?

Ngô Kha hừ lạnh một tiếng:

- Lời nói một phía, chắc ngươi dùng yêu thuật gì che mắt mọi người. Ai có thể gõ một cái đánh rơi mấy chục Bạch Hào Lang Gia quả? Chuyện đó không thể xảy ra, Chân Đế cũng không làm được, bằng vào ngươi?

Ngô Kha nhìn Lý Thất Dạ từ trên xuống dưới, lời ngầm là thực lực như hắn không thể nào một hơi đánh rơi nhiều Bạch Hào Lang Gia quả như thế.

Trương Đinh Dục hét to:

- Đúng vậy! Chắc chắn gian lận! Đời ta hận nhất kẻ gian lận, phải điều tra rõ manh mối, không thì Thự Quang Đông Bộ, Thần Thú Thiên Nhung quân chúng ta tuyệt đối không bỏ qua!

Trương Đinh Dục không chỉ dọn ra Thự Quang Đông Bộ, còn lôi cả Thần Thú Thiên Nhung quân xem như núi dựa cho mình, khiến gã tràn đầy tự tin.

Trương Đinh Dục cảm thấy dù gã không thể lấy Tẩy Tội kiếm cũng phải trút giận.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Thua thì thua, lấy cớ cái gì.

Ngô Kha lạnh lùng nói:

- Nơi này không do ngươi quyết định! Việc này phải điều tra ra manh mối, phải có lời giải thích, không thì không chỉ có ta, nguyên Thần Thú Thiên Nhung quân chúng ta sẽ không bỏ qua!

Lý Thất Dạ cười tươi hỏi:

- Vậy các ngươi muốn thế nào?

Thấy Lý Thất Dạ có ý xuôi theo, nhóm Ngô Kha liếc nhau.

Ngô Kha hừ lạnh một tiếng:

- Mọi người cùng là học sinh Quang Minh Thánh Viện thì chúng ta cũng không khắt khe, không đuổi tận giết tuyệt, cho ngươi một đường lui.



Lý Thất Dạ cười càng tươi:

- Ta rửa tai lắng nghe.

Nếu người hiểu Lý Thất Dạ sẽ biết khi hắn cười càng rạng rỡ thì chắc chắn có kẻ phải chết, không phải một người chết mà là một đống người chết.

Ngô Kha liếc qua Trương Đinh Dục:

- Một, ngươi phải thừa nhận mình gian lận, hai, nhận sai với Đinh Dục huynh đệ.

Trương Đinh Dục quát to:

- Bắt hắn bò tại đây mười vòng, sủa như chó!

Mắt Trương Đinh Dục hung tợn, mặt vặn vẹo sung sướng vì báo thù.

Nhóm Triệu Thu Thực tức giận trừng Trương Đinh Dục, nếu bọn họ đánh thắng được gã thì đã xông lên vả sưng miệng gã rồi.

Ngô Kha tằng hắng:

- Khụ! Chuyện này có thể bỏ qua, chúng ta là người nhã nhặn đúng không? Ta tự quyết định ngươi quỳ xuống dập đầu với Đinh Dục huynh đệ là được.

Không phải Ngô Kha tốt bụng gì, gã sợ dồn ép Lý Thất Dạ quá. Gã bắt Lý Thất Dạ nhận sai để bọn họ có cơ, danh chính ngôn thuận chiếm Tẩy Tội kiếm làm của riêng. Nếu dồn ép Lý Thất Dạ quá mức khiến hắn liều cá chết lưới rách thì làm hỏng hết kế hoạch.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

- Trừ điều này ra còn gì nữa?

- Thứ ba thì...

Ngô Kha tạm dừng, đầy ẩn ý nhìn Tẩy Tội kiếm trên lưng Lý Thất Dạ:

- Ngươi nên biết trước mặt người trong thiên hạ các ngươi bắt Đinh Dục huynh đệ học chó sủa là nhục nhã lớn thế nào. Làm tổn hại lớn đến danh tiếng cá nhân của Đinh Dục huynh đệ, danh dự của Thự Quang Đông Bộ chúng ta. Nên ngươi phải bồi thường.

Ngô Kha ra vẻ lương thiện nói:

- Chúng ta không phải người không hiểu lý lẽ, không bắt ngươi quỳ xuống xin lỗi Đinh Dục huynh đệ trước mặt người trong thiên hạ, chỉ cho ngươi âm thầm nhận sai. Nên ngươi phải làm ra bồi thường, mới cứu vãn danh dự của Thự Quang Đông Bộ chúng ta.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

- Các ngươi muốn bồi thường gì?

Trương Đinh Dục quát to:

- Tẩy Tội kiếm! Giao Tẩy Tội kiếm ra chúng ta tha cho ngươi khỏi chết, không thì ngươi sẽ chết khó coi!



Ngô Kha hắng giọng:

- Ngươi cũng nghe Đinh Dục huynh đệ nói rồi, Đinh Dục huynh đệ là người bị hại chịu khổ, chúng ta không dám tự tiện làm chủ thay. Nếu Đinh Dục huynh đệ đòi Tẩy Tội kiếm làm bồi thường vậy thì quyết định như thế đi.

Lý Thất Dạ cười to bảo:

- Nói hơn nữa ngày cuối cùng các ngươi vẫn nhằm vào Tẩy Tội kiếm. Gian lận, lấy lại công bằng gì đều không nặng bằng tổ khí. Các ngươi trực tiếp thừa nhận mình bị tổ khí dụ dỗ là được.

Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, cười lắc đầu nói:

- Các ngươi bái vào Quang Minh Thánh Viện làm Quang Minh Thánh Viện mất hết mặt mũi, sau này ra ngoài đừng nói mình là học sinh của Quang Minh Thánh Viện, ít nhất Viễn Hoang Thánh Nhân không có hậu nhân giả tạo như các ngươi.

Thấy Lý Thất Dạ không định nhận sai, Ngô Kha sầm mặt xuống quát to:

- Ngươi đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn bọn họ:

- Muốn nghe ý kiến của ta không? Bây giờ ta cho các ngươi một lời khuyên, quỳ xuống xin lỗi ta ngay bây giờ, có lẽ ta sẽ mềm lòng nhân từ tha mạng, nếu không...

Lý Thất Dạ cười tươi như hoa.

Trương Đinh Dục hét chói tai:

- Thứ không biết sống chết! Ngươi có biết mình đối diện với ai không? Ngô Kha huynh là người của Thần Thú Thiên Nhung quân! Thần Thú Thiên Nhung quân là quân đoàn vô địch dưới trướng của Tử Long Nữ Đế, càn quét cửu thiên thập địa, ngươi biết điều thì ngoan ngoãn giao Tẩy Tội kiếm ra đây, không thì cho ngươi sống không bằng chết...!

Lý Thất Dạ lắc đầu cười:

- Thần Thú Thiên Nhung quân, Tử Long Nữ Đế gì, một đám gà đất chó nhà. Thừa dịp bây giờ dập đầu xin lỗi ta sẽ tha mạng, không thì Thần Thú Thiên Nhung quân, Tử Long Nữ Đế gì đó dám chọc vào ta là ta đồ sạch!


Một số học sinh sau núi nghe câu nói huênh hoang của Lý Thất Dạ thì ngó nhau:


- Hắn bị điên sao? Tưởng mình là ai? Nghĩ thật ra là thứ gì? Dám nói đồ sát Thần Thú Thiên Nhung quân, còn đòi giết Tử Long Nữ Đế, chán sống rồi.


Trước không nói Thần Thú Thiên Nhung quân thế nào, một mình Tử Long Nữ Đế đã khiến nhiều người vô cùng kính sợ, một mình nàng có thể càn quét thiên quân vạn mã.


Lý Thất Dạ tuyên bố đồ Thần Thú Thiên Nhung quân, chém Tử Long Nữ Đế, câu này nếu truyền ra ngoài người ta tưởng hắn bị điên.


Ngô Kha biến sắc mặt, ánh mắt sắc bén lộ ra sát khí, rống to:


- Láo lếu! Buông lời nục mạ Nữ Đế, tội đáng muôn chết, đủ để bị tru cửu tộc!


Keng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK