Lúc này mọi người mới hiểu tại sao Kim Bồ Chân Đế hàng phục được thánh thú như quang minh hoàng kim long, thì ra nhờ chí bảo đỉnh này. Bằng vào sức mạnh của Kim Bồ Chân Đế không thể nào điều khiển chí bảo đỉnh, cần được thánh thú quang minh hoàng kim long hỗ trợ. Lực lượng thúc đẩy chí bảo đỉnh này càng lớn thì càng phát huy ra uy lực của nó.
Trong thế giới trời sao luân phiên, mọi người cảm giác đứng dưới trời sao, Lý Thất Dạ thì đứng phía đối diện Lan Thư Tài Thánh, hai người giằng co trong trời sao.
Tất cả học sinh nín thở, không dám thở mạnh, trố mắt nhìn cảnh tượng.
Tuy Lan Thư Tài Thánh không đích thân đến nhưng trong thủ đoạn nghịch thiên vô địch có thể dòm ngó thực lực của gã mạnh cỡ nào, khủng bố bao nhiêu.
Lý Thất Dạ đứng trong trời sao cười hờ hững, nhìn Lan Thư Tài Thánh:
- Hơi thú vị, ta thấy hơi kích thích rồi.
Lý Thất Dạ dửng dưng làm nhiều người nghẹt thở. Đối diện Thủy Tổ như Lan Thư Tài Thánh mà Lý Thất Dạ vẫn bình thản, thái độ dửng dưng thì quá nghịch thiên, quá mạnh. Hoặc nên nói cho tới nay Lý Thất Dạ kiêu căng, bá đạo như vậy đấy, dù đối mặt Thủy Tổ cũng không làm hắn e dè.
Lan Thư Tài Thánh nhìn qua, ánh sáng tụ tập tựa như hai mạch nước ngầm ánh sao ập đến, xuyên qua hết thảy, uy không thể đỡ.
Chỉ đơn giản là hai mắt nhìn qua mà uy vô địch đã có thể chém chư thần, đồ Chân Đế. Thực lực đáng sợ khiến tất cả học sinh chân run cầm cập, còn học sinh nằm rạp dưới đất thì càng không dám nhúc nhích.
Vào lúc này mọi người sâu sắc cảm nhận được Lan Thư Tài Thánh, Thủy Tổ không chỉ là danh hiệu, nó đại biểu cho lực lượng vô địch.
Thế nhưng ánh mắt như nước ngầm đánh tới không làm Lý Thất Dạ dao động, dường như không bị ảnh hưởng.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
- Bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ nhấc chân, một bước vượt qua trời sao vô tận, xuyên qua thời gian, nháy mắt áp sát Lan Thư Tài Thánh.
Lý Thất Dạ một bước đến trước mặt. Lan Thư Tài Thánh hành động, giơ tay bút rơi, bút vung ánh sao rực rỡ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc một dòng sông thời gian xuất hiện dưới nét bút của Lan Thư Tài Thánh.
Sông dài thời gian vượt qua ngàn vạn năm, khoảnh khắc nước sông vỡ đê ập hướng Lý Thất Dạ, muốn mang hắn về tuyên cổ, hoàn toàn phá hủy hắn.
Nhìn Lan Thư Tài Thánh nhấc bút hiện ra sông dài thời gian, mọi người hét to một tiếng:
- Bút Lạc Ngân Hà!
Bùm!
Dòng sông thời gian ngàn vạn năm như cơn lũ ập đến, muốn cuốn trôi Lý Thất Dạ.
Tưởng tượng xem, dòng sông thời gian ngàn vạn năm ập đến lướt qua thân thể, lực lượng hủy diệt đó khủng bố biết bao.
Cơ thể Lý Thất Dạ dường như tan ra, dòng sông thời gian tẩy rửa làm người hắn biến thành hạt ánh sáng sắp trôi theo dòng sông.
- Quá đáng sợ.
Một nét bút đã là ngàn vạn năm, khiến mọi người rùng mình.
Khi Lý Thất Dạ bị dòng sông thời gian ngàn vạn năm sắp đánh tan, hắn cười to bảo:
- Một niệm là ngàn vạn năm!
Ánh sáng mờ ảo trên người hắn bỗng rực sáng, cơ thể sắp bị đánh tan chợt ngưng tụ, nguyên vẹn đứng trong sông thời gian.
Bùm!
Trong sông dài thời gian, Lý Thất Dạ tùy tay hất, sông thời gian bị hất lên cao quẹo về đánh hướng Lan Thư Tài Thánh.
Nhìn Lý Thất Dạ tùy tay hất dòng sông thời gian chảy ngược hướng Lan Thư Tài Thánh, mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Học sinh ngây ngốc nói:
- Như vậy cũng có thể?
Bất cứ ai trong bọn họ chịu nổi thời gian tẩy rửa đã siêu lợi hại, còn kiểu như tùy tay hất sông thời gian là điều không dám tưởng tượng.
Ngân hà đảo ngược, thời gian chảy ngược, trong khoảnh khắc đó sông thời gian ngàn vạn năm như sóng lớn ập hướng Lan Thư Tài Thánh, tốc độ siêu mau, chớp mắt sắp đánh trúng.
Sông thời gian sắp đánh tới, Lan Thư Tài Thánh vung bút to như tẩy xóa. Xoẹt một tiếng, sông thời gian chảy ngược bỗng chốc biến mất, dường như sông thời gian ngàn vạn năm bị xóa bỏ.
Cứ thế sông thời gian biến mất, tất cả không còn tồn tại.
Tất cả học sinh xoe tròn mắt, bọn họ chưa từng tưởng tượng sẽ có thủ đoạn như vậy.
Nhìn Lan Thư Tài Thánh dễ dàng xóa sông thời gian, có học sinh xem ngây người:
- Như vậy cũng được? Một bút vô địch rồi!
Một học sinh cường đại nói:
- Thì vô địch, đừng quên hắn tên Lan Thư Tài Thánh, dưới bút vô địch. Bút rơi là kinh phong lôi, với Lan Thư Tài Thánh không hề khó khăn.
Lý Thất Dạ bước lên một bước, cười lớn giơ nắm tay đập qua:
- Phá!
Động tác của Lý Thất Dạ rất lỗ mãng thô tục, không có bài bản gì, nắm đấm đánh tới như chiêu thức nông dân đánh lộn, không có ảo diệu gì, càng không nói tới tao nhã.
Nhưng cú đấm thô tục đó đập nát ngân hà, một đấm thô tục khiến đại đạo vô thượng, công pháp ảo diệu thật yếu ớt, bất lực bị nghiền nát.
Đối mặt cú đấm thô lỗ đánh tới, Lan Thư Tài Thánh giơ bút lên, bút rơi:
- Hậu Thổ Tái Đạo!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng nổ đì đùng, mặt đất dâng lên giữa Lan Thư Tài Thánh và Lý Thất Dạ ngăn cách hai người.
Trên đất đai vô cùng mênh mông dày nặng vô cùng, có thể chứa trời trăng sao, dung nạp cửu thiên thập địa, chư thiên vận chuyển sinh sôi.
Hậu Thổ Tái Đạo, thế giới còn phòng ngự gì, báu vật gì sánh bằng đất đai bao la mênh mông này? Đây mới là phòng ngự tốt nhất, cứng rắn nhất cõi đời.
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, Lý Thất Dạ đấm nát mặt đất như thiên thạch từ vũ trụ đánh tới, đẩy toàn thế giới đi, uy lực hủy diệt cực kỳ rung động.
Mọi người rợn tóc gáy, cú đấm này đánh vào đại giáo nào, cương quốc nào đều sẽ hóa tro. Không khoa trương khi nói không có đại giáo, cương quốc nào ngăn nổi cú đấm thoạt trông lỗ mãng thô tục của Lý Thất Dạ, đây mới thật sự là một đấm diệt một nước.
Khi Lý Thất Dạ một đấm đập nát đất đai bao la mênh mông, Lan Thư Tài Thánh lại múa bút viết nhanh, bút rơi viết bốn chữ: Thập Phương Mai Phục.
Ầm!
Bút rơi, mười phương thế giới mở ra, có mười lối ra, bên trong đã xuất hiện sinh linh cực kỳ khủng bố.
Hướng chính nam có Tu La Vương cầm đao, thân cao vạn trượng, nuốt trời trăng, sau lưng có ngàn vạn Tu La bộ hạ.
Hướng chính bắc có Dạ Xoa Đế cầm kích, sau lưng là đại dương mênh mông, đại quân trăm vạn Dạ Xoa sâm la vạn vật.
Hướng chính đông có Già Lâu La giương cánh to, khi cánh vỗ thì lật tung tam giới, lôi kéo nhân quả.
Hướng chính tây có thần long bàn cứ, thần long hú dài chấn vỡ trời trăng sao, cắt đứt vô thượng tạo hóa.