Phát sinh chuyện như vậy là đủ, chỉ cần đệ nhất hung nhân còn sống, đây sẽ là nhân tố đả kích thanh danh và uy phong của Phi Tiên Giáo, sẽ sinh ra rất nhiều ảnh hưởng không tốt.
- Đệ nhất hung nhân nha, chỉ sợ trên thế gian cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới ép Phi Tiên Giáo nhượng bộ.
Có người thì thào nói.
Hiện tại, một đệ tử Phi Tiên Giáo dẫn đường cho Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chỉ tươi cười, hắn mang theo Khổng Tước Minh Vương tiến vào vùng biển của Phi Tiên Giáo.
Đối với bất cứ kẻ nào mà nói, nơi trú quân của Phi Tiên Giáo là khu vực đầm rồng hang hổ, bất luận kẻ nào muốn đối địch với Phi Tiên Giáo, bước vào nơi trú quân của Phi Tiên Giáo sẽ bị vây công chém giết, nhưng đệ nhất hung nhân hoàn toàn không quan tâm, bộ dáng vô cùng tự tin, cho dù là kẻ nào cũng phải kính nể.
So sánh với Lý Thất Dạ thư giãn thích ý, ngược lại Phi Tiên Giáo đã bày ra trận địa nghênh địch, bất cứ đệ tử nào của Phi Tiên Giáo cũng không dám thư giãn, bọn họ đều mặc áo giáp, cầm binh khí, thủ vững cương vị chuẩn bị chiến đấu.
Điều này không thể trách đệ tử Phi Tiên Giáo như lâm đại địch, uy danh của đệ nhất hung nhân quá mức hiển hách, mọi người đều biết hắn là kẻ giết quá nhiều người, hai tay của hắn dính đầy máu tươi.
Đối mặt với hung nhân một lời không hợp có thể đồ diệt cả tộc của ngươi, đệ tử Phi Tiên Giáo có thể không cẩn thận hay sao? Bọn họ cũng không muốn giống như đệ tử trên thiên hỏa chiến hạm lúc trước, bị bị sắt vụn ép thành bánh thịt, chết không toàn thây.
Rất nhanh, đệ tử Phi Tiên Giáo dẫn Lý Thất Dạ đến trước một cổ các, đây là cổ các nằm trên không trung, có đám mây nâng đỡ, cùng lúc đ ó chung quanh cổ các này có rất nhiều người canh gác, canh gác nơi đây không phải đệ tử Phi Tiên Giáo, mà là cường giả Trấn Thiên Hải thành.
- Lý công tử, ta chỉ có thể mang ngươi đến tận đây.
Đệ tử Phi Tiên Giáo mang Lý Thất Dạ đến nơi này, sau đó yên lặng rời đi.
Đây là điểm cao minh của trưởng lão Phi Tiên Giáo, hắn không xung đột chính diện với Lý Thất Dạ, hắn mang củ khoai lang nóng phỏng tay này ném cho Trấn Thiên Hải thành, hiện tại Lý Thất Dạ có thể gặp được Tử Thúy Ngưng hay không, hoàn toàn phải xem thái độ của Trấn Thiên Hải thành.
Mà trưởng lão Phi Tiên Giáo xem ra, hôn sự giữ Long Ngạo Thiên và Tử Thúy Ngưng là lão tổ hai phái ước định, hơn nữa là lão tổ cao cấp nhất quyết định, từ đó có thể nói chuyện này không thể cải biến.
Cho nên, trưởng lão Phi Tiên Giáo vô cùng có lòng tin, cho dù đệ nhất hung nhân muốn phá hư quan hệ thông gia của hai phái là chuyện không có khả năng.
Lúc này trương lão Phi Tiên Giáo mới có can đảm cho phép Lý Thất dạ gặp mặt Tử Thúy Ngưng, như vậy không chỉ tránh xung đột, còn có thể kéo Trấn Thiên Hải thành xuống nước.
Nếu Phi Tiên Giáo muốn quan hệ thông gia với Trấn Thiên Hải thành, như vậy Trấn Thiên Hải thành cũng phải cùng Phi Tiên Giáo đối phó đệ nhất hung nhân.
- Người đến là người phương nào, dừng lại!
Thời điểm Lý Thất Dạ đi thẳng về phía cổ các, đám cường giả đang canh gác như lâm đại địch, lập tức cầm binh khí nhắm ngay Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, lúc này cường giả Trấn Thiên Hải thành thủ tại nơi đây đã biết xảy ra chuyện gì, cũng biết chính mình đối mặt là người phương nào, nhưng mà Trấn Thiên Hải thành tuyệt đối không có khả năng làm cho đệ nhất hung nhân gặp Tử Thúy Ngưng, bọn họ dùng trọng binh thủ ở nơi này, không phải phải bảo vệ Tử Thúy Ngưng, mà là ngăn cản bất cứ người ngoài nào tiếp xúc với Tử Thúy Ngưng.
Trên thực tế, dùng thực lực Tử Thúy Ngưng không cần những kẻ này bảo vệ, nhưng đám cường giả này lại nghe theo lệnh của Diệp Cửu Châu, trước khi Phi Tiên Giáo thành lập quan hệ thông gia với Trấn Thiên Hải thành, tuyệt đối không cho phép có ngoài ý muốn xảy ra, cũng không cho phép người ngoài gặp Tử Thúy Ngưng.
Đương nhiên, ngay từ đầu Diệp Cửu Châu cũng không có ý đối phó đệ nhất hung nhân, hành động của hắn là tránh cường giả không phục trong Trấn Thiên Hải thành âm thầm liên lạc với Tử Thúy Ngưng, mưu đoạt quyền hành.
Nếu như nói, Diệp Cửu Châu biết rõ đệ nhất hung nhân sắp đến, chỉ sợ hắn sẽ tự mình tọa trấn.
- Chó ngoan không cản đường.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn đám đệ tử Trấn Thiên Hải thành bày trận đón địch, vừa cười vừa nói.
Vào thời điểm này trong trạm gác có một thanh niên đi ra, thanh niên này tỏa ra hào quang khắp toàn thân, vương khí trùng thiên, khí thế rất mạnh.
- Lý đạo hữu, thành chủ của chúng ta không tiếp khách, mời trở về đi.
Thanh niên này có khí thế cực kỳ cường đại, cho dù đối mặt đệ nhất hung nhân, hắn cũng không nhượng bộ.
- Mộng Long Vương, đệ tử đắc ý nhất của Diệp Cửu Châu.
Thời điểm thanh niên này xuất hiện, rất nhiều cường giả đứng ở xa nhận ra người này.
- Mộng Long Vương nha, thực lực cực kỳ cường đại, tuổi còn trẻ đã có tiên thể trung thành, càng tu luyện đạo thuật khoáng thế của Trấn Thiên Hải thành. Chỉ tiếc, trong Trấn Thiên Hải thành có Trấn Thiên thần nữ thiên tài vô song, hắn nhất định phải ảm đạm thất sắc.
Có cường giả Bắc Uông Dương biết rõ chi tiết Mộng Long Vương cho nên cảm khái nói một câu.
Thanh niên trước mặt tên là Mộng Long Vương, là đệ tử đắc ý của Diệp Cửu Châu, thành tựu của hắn rất cao, đáng tiếc, có Tử Thúy Ngưng áp chế, hắn chắc chắn gặp bi kịch, không có biện pháp trở thành thành chủ Trấn Thiên Hải thành.
- Có gặp hay không, không phải do ngươi nói tính toán, cũng không phải nàng nói tính toán.
Lý Thất Dạ nhìn Mộng Long Vương, bình thản nói:
- Ta nói cách nhìn của mình, như vậy nhất định sẽ gặp.
- Ngươi ——
Sắc mặt Mộng Long Vương biến thành khó coi đến cực điểm, tại Bắc Uông Dương, người khác khi đối mặt với Trấn Thiên Hải thành, có người nào dám hung hăng càn quấy như thế, Mộng Long Vương khó nuốt cục tức này, tuy hắn cũng biết hung danh của đệ nhất hung nhân, đây không phải người mình nên chọc, nhưng mà Trấn Thiên Hải thành cũng không dễ chọc, huống chi sư phụ hắn là Diệp Cửu Châu, sư tổ hắn là Cố Tôn.
- Lý Thất Dạ, mọi sự đều có hạn độ của nó, không nên quá mức hùng hổ dọa người, cửu giới tuy lớn nhưng chắc chắn sẽ có ngày gặp nhau, làm người nên lưu cho mình đường lui!
Cuối cùng, Mộng Trấn Thiên hít sâu một hơi, hắn biết đệ nhất hung nhân rất mạnh, nhưng hắn cũng không muốn cúi đầu chịu thua, không kiêu ngạo cũng không hèn mọn nói.
- Không cần giảng đạo lý lớn với ta.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta là người không nói đạo lý, ta đếm tới năm, nếu như không tránh đường, ta diệt các ngươi.
Lý Thất Dạ nói câu này làm đệ tử Trấn Thiên Hải thành biến sắc, bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lửa giận trong lòng bùng phát, bọn họ có thể không phẫn nộ sao? Bọn họ dầu gì cũng là cường giả có phân lượng, lại bị một vãn bối xem như con kiến hôi, không ai dễ chịu cả.