Lúc này đây Giản Tiểu Thiết cũng là tức giận, Huyết Sa Thiếu trang chủ nói nhục tổ tiên Giản gia, hắn không động thủ thu thập Huyết Sa Thiếu trang chủ đã là khách khí, chớ nói chi là khuyên can.
Lý Thất Dạ lúc này chỉ là lạnh lùng nhìn Huyết Sa Thiếu trang chủ và Thượng Quan Phi Long một cái, rất bình thản nói rằng:
- Các ngươi muốn chết như thế nào đây?
- Khẩu khí thật là lớn!
Thượng Quan Phi Long cũng không khỏi cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói rằng:
- Lý Thất Dạ, ngươi thật sự cho rằng chúng ta là thịt cá trên thớt gỗ sao? Ta không động thủ giết ngươi, đó là bởi vì Công Tôn nương nương đã định xong cái mạng chó của ngươi, thực sự chọc giận ta, ta cũng sẽ giết ngươi vậy!
- Hãy bớt sàm ngôn đi, hai người các ngươi nhất tề lên đi, ta cho các ngươi cơ hội xuất thủ trước.
Lý Thất Dạ lạnh đến thần kỳ, nếu như là người hiểu hắn, thấy hắn lạnh lùng đến vậy, nhất định sẽ biết sợ.
Chỉ cần người hiểu hắn đều biết, ngay khi Lý Thất Dạ lạnh lùng đến thần kỳ, hắn tuyệt đối là động sát khí đáng sợ, một ngày hắn động sát khí như vậy, bất kể là ai tới đều sẽ giết không tha.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ căn bản cũng không đem đám kiến hôi như Thượng Quan Phi Long để ở trong lòng, coi như là bọn họ châm chọc khiêu khích hắn đều có thể coi như gió thoảng bên tai, đáng tiếc, Huyết Sa Thiếu trang chủ lại không biết sống chết, ô nhục bức tượng khắc đó. Ngay khi Huyết Sa Thiếu trang chủ nói ra mấy lời đó, vận mệnh của hắn cũng đã quyết định, ai tới đều cứu không được hắn, chỉ có một cái chết.
- Khẩu khí thật ngôn cuồng!
Huyết Sa Thiếu trang chủ điên cuồng cười một tiếng, lãnh ngạo nói rằng:
- Họ Lý, ngươi thì tính là vật gì, ngươi thật sự cho rằng bái Khổng Tước Thụ làm thầy cũng rất cường đại sao? Tổ tông ta chính là một đời hải thần, trên đời vô địch, chút xuất thân ấy của ngươi thì tính là cái gì!
Huyết Sa trang Huyết Sa thần tôn ở thuở thiếu thời đã từng được tam xoa kích thừa nhận, đáng tiếc, sau này tam xoa kích lại nhận thức bỏ quên hắn, bỏ hắn mà đi, để hắn cuối cùng vẫn chưa thể trở thành hải thần.
Mặc dù là như vậy, Huyết Sa trang vẫn như cũ lấy tổ tiên bọn họ được tam xoa kích thừa nhận làm vinh quang, vẫn đối với người khác tự xưng tổ tiên của mình là một vị Hải thần!
- Xuất thủ, trong vòng một chiêu, tất giết hai người các ngươi!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói rằng, ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái.
- Được, Lý Thất Dạ, ta cùng với Thiếu trang chủ sẽ lĩnh giáo cao chiêu của ngươi.
Thượng Quan Phi Long cũng là lửa giận ngút trời, lạnh lùng nói rằng.
Huyết Sa Thiếu trang chủ lấy ra một thanh huyết đao, huyết vụ lượn lờ, hắn liếm môi một cái, hai mắt lộ ra huyết quang mang, lạnh lùng nói rằng:
- Tiểu súc sinh, huyết đao của ta đã thật lâu không có uống máu, ngày hôm nay sẽ cho nó được ăn no.
- Công tử, cẩn thận huyết đao của hắn.
Vừa nhìn thấy Huyết Sa Thiếu trang chủ lấy ra huyết đao, Lâm cô nương cũng thất kinh, hoa dung thất sắc, hảo tâm nói nhắc nhở.
Thần thái của Lâm cô nương nhất thời càng khiến Huyết Sa Thiếu trang chủ giận đến điên cuồng, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, giận dữ hét:
- Tiểu súc sinh, ta giết ngươi!
Lời nói vừa rơi xuống, cả người hắn hóa thành một đạo huyết quang, nổi giận chém về phía Lý Thất Dạ.
"Phanh" một tiếng, tiếp đó nghe được "Ba" một tiếng vỡ nát, kế theo lại là tiếng xương vỡ vụn "răng rắc" vang lên.
Lúc này, tất cả mọi người thấy được Lý Thất Dạ một tay đem Huyết Sa Thiếu trang chủ ném thẳng trên mặt đất, đại địa thoáng cái vỡ vụn, tiên huyết thịt nát trong nháy mắt phụt ra, Huyết Sa Thiếu trang chủ thoáng cái bị hung hăng va đạp nát bấy, tiên huyết và thịt nát bắn tung ra khắp nơi, hết sức máu tanh.
Lý Thất Dạ động tác thật sự là quá nhanh, không ai thấy rõ ràng Huyết Sa Thiếu trang chủ làm thế nào rơi xuống trong tay hắn.
Mọi người chỉ thấy Huyết Sa Thiếu trang chủ bị Lý Thất Dạ hung hăng ném mạnh trên mặt đất, đụng nát đại địa, cũng đem Huyết Sa Thiếu trang chủ va đập tới nát bấy, bắn ra thịt nát và tiên huyết văng vẩy khắp nơi.
Lúc này, trên đất thịt nát vẫn đang nhảy nhót, tiên huyết ấm áp trên mặt đất lẳng lặng chảy xuôi.
Một màn này quá rung động, quá máu tanh, bất luận là Hồng Ngọc Kiều hay là Động Đình hồ đệ tử, cũng không khỏi có một loại xung động muốn nôn mửa.
Bọn họ có thể thường thường nghe được "Phấn thân toái cốt" cái từ này, thế nhưng, chân chính phấn thân toái cốt bọn họ thật đúng là chưa từng thấy qua. Nhưng mà, ngay hôm nay, vừa mới rồi, bọn họ rốt cục thấy được phấn thân toái thân. Bọn họ ngày hôm nay mới thật sự hiểu cái gì gọi là phấn thân toái cốt.
Đám Động Đình hồ đệ tử Hồng Ngọc Kiều thấy một màn máu tanh như thế, cũng không khỏi run rẩy một chút, chỉ có Giản Tiểu Thiết hai tay ôm ngực, lạnh lùng đứng ở nơi đó, hắn thấy, kết cục như vậy đã nằm trong dự liệu.
Lúc này, Lý Thất Dạ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Thượng Quan Phi Long còn không có xuất thủ.
Thượng Quan Phi Long đứng ở nơi đó, hai chân run lập cập, hắn so với Huyết Sa Thiếu trang chủ cũng không cường đại ra sao, thậm chí có thể nói, Huyết Sa Thiếu trang chủ so với hắn còn mạnh hơn, thế nhưng, Huyết Sa Thiếu trang chủ ở dưới một chiêu đã bị đập đến phấn thân toái cốt, kết cục như vậy, đã khiến Thượng Quan Phi Long sợ đến tè ra quần.
- Ngươi, ngươi, ngươi đừng tới đây, ngươi, ngươi, ngươi đừng tới đây.
Lúc này thấy Lý Thất Dạ đi lại về phía mình, Thượng Quan Phi Long không khỏi lui về sau vài bước, sắc mặt hắn trắng bệch, lúc này đây hắn thật sự bị dọa đến hồn phi phách tán.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ chỉ là lạnh lùng nhìn hắn, từng bước từng bước đi về phía Thượng Quan Phi Long.
- Ngươi, ngươi, ngươi đừng, ngươi đừng có làm loạn.
Thượng Quan Phi Long sắc mặt trắng bệch, vừa lui về phía sau, vừa run lập cập, hung hăng hét lớn:
- Ta, ta, ta chính là Ly Quốc thái tử, ta, ta, tỷ tỷ của ta là Hải Loa Hào nữ chủ nhân, tỷ phu ta là Già Hải Thiên Tử, ngươi, ngươi, ngươi dám đả thương một sợi lông của ta, ta. Ta, tỷ tỷ của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta. Ta Ly Quốc sẽ diệt cửu tộc ngươi!
Lý Thất Dạ không nói gì, chỉ là lạnh lùng nhìn Thượng Quan Phi Long từng bước đi về phía Thượng Quan Phi Long.
- Giản công tử, mau cứu ta...
Thấy Lý Thất Dạ không có ý tứ dừng tay, Thượng Quan Phi Long không khỏi đối với Giản Tiểu Thiết quát to một tiếng, muốn bắt lấy Giản Tiểu Thiết cái phao cứu mạng này.
Giản Tiểu Thiết há mồm muốn mở miệng nói, thế nhưng, thấy thần thái lạnh lùng, bước tiến kiên định của Lý Thất Dạ, hắn chỉ biết. Mình mở miệng cũng là phí công.
- Thượng Quan huynh, đây là ân oán cá nhân của các ngươi, chỉ sợ ta không tiện nhúng tay.
Giản Tiểu Thiết nhẹ nhàng mà lắc đầu, hắn nhìn ra được, ngày hôm nay ai dám cản đường Lý Thất Dạ, kẻ đó cũng sẽ tự tìm diệt vong, hắn cũng không muốn làm pháo hôi cho người khác.