Mục lục
Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc ấy, trên vòm trời cao vút của núi Thánh Kiếm, Chưởng Giáo Phù Vân đang trấn áp kiếm thế cuồn cuộn, bỗng cảm nhận được chuyển động nhẹ ở phía dưới.

Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện bất trắc?

Ánh mắt Chưởng Giáo Phù Vân lóe lên, ông ta đang suy nghĩ liệu có phải mình dồn ép quá nhanh hay không. Ông ta đã hứa với Phong Giác sư huynh trong vòng một năm sẽ làm cho Lâm Nhất đủ tư cách trở thành đệ tử của sư tôn. Vì thế, trước mặt mọi người, ông ta cố ý khiêu khích hắn, chỉ muốn kích thích tiềm năng của hắn mà thôi.

Để hắn ở cảnh giới Thiên Phách mà vẫn có thể lên núi Thánh Kiếm, cũng xuất phát từ lý do tương tự.

Với tu vi của Lâm Nhất, trên núi Thánh Kiếm chắc chắn không thể đi được quá nhiều cửa, nhưng nhất định sẽ gặt hái được nhiều lợi ích. Đến khi đạt Tinh Quân Cảnh thì xông vào núi Thánh Kiếm sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng nếu xảy ra chuyện gì đó bất trắc, chết trên núi Thánh Kiếm thì mất nhiều hơn được.

Sư tôn đã trăm năm không nhận đệ tử rồi!

Từ trăm năm trước, sau khi ông ta "phản bội" ra khỏi sư môn, giận dữ giết hơn ngàn đệ tử Huyền Thiên Tông, sư tôn không bao giờ nhận đệ tử nữa. Ông ta không còn là đệ tử xuất sắc nhất của sư tôn, sư tôn cũng không còn nhận đệ tử, vương công thế gia vọng tộc, kiếm thể bẩm sinh đều không đủ lọt vào mắt ông ấy.

Đó là kiếp nạn trong lòng Chưởng Giáo Phù Vân, cũng là cái nút thắt trong lòng sư tôn.

Kiếp nạn này không qua được, nút thắt này cũng khó gỡ.

Mà bây giờ, Lâm Nhất khiến sư tôn phải phá giới, ông ta nhất định phải làm cho hắn đủ tư cách trở thành đệ tử của sư tôn, kế thừa danh hiệu Kiếm Thánh mạnh nhất Đông Hoang của sư tôn.

Kiếp nạn của ông ta, nút thắt của sư tôn, cũng đều có thể được giải quyết theo hướng đó.

Lúc này, chắc Lâm Nhất đã gặp rắc rối rồi, Chưởng Giáo Phù Vân không có ý định can thiệp, nhẹ nhàng nói: "Nhóc con kia, đừng có chết đấy nhé."

Nhưng trên thực tế, Lâm Nhất rất vui vẻ.

Sau khi ghi nhớ những mảnh thiếu khuyết của Phù Vân Kiếm Quyết, hắn cười tít mắt nhìn về phía tượng đá: "Ngươi tên gì vậy?"

"Bẩm chủ nhân, ta tên là Thạch Nhất." Tượng đá trả lời rất thành thật.

Được gọi là chủ nhân thật thoải mái, ban nãy còn hung dữ lắm, Lâm Nhất cười nói: "Lúc nãy ngươi còn muốn đuổi ta đi đấy nhỉ?"

"Không dám, không dám."

Tượng đá vội vàng nói.

Không còn chút khí thế nào, Lâm Nhất cảm thấy rất nhàm chán, nói: "Ta đi cửa thứ hai đây."

Ai ngờ hắn vừa đi, tượng đá liền theo sát phía sau, Lâm Nhất không khỏi ngạc nhiên hỏi: "Ngươi muốn đi cùng ta qua các cửa à?"

"Chủ nhân bảo ta phải theo sát chủ nhân, không thể để chủ nhân gặp chuyện." Tượng đá cung kính nói.

"Vậy thì cùng đi thôi."

Tròng mắt của Lâm Nhất xoay chuyển, có tượng đá ngốc này đi theo hình như cũng chẳng tổn thất gì.

Qua cửa này, Lâm Nhất lập tức cảm nhận được kiếm ý hùng vĩ, kiếm ý tích tụ như đại dương vô biên vô hạn. Đi trên con đường nhỏ giữa núi, có thể rõ ràng cảm nhận được sức cản lớn lao, mỗi bước đi đều rất khó khăn.

Thảo nào Diệp Tử Lăng khẳng định hắn không thể qua ba cửa.

Không kể khó khăn của chính các cửa, chỉ riêng đoạn đường núi này đã rất khó đi rồi, không có tu vi Tinh Quân thì cực kỳ khó khăn.

Chỉ có thể dùng Kiếm Ý Thông Thiên mạo hiểm xông qua thôi, có thể đi qua bao nhiêu cửa thì hay bấy nhiêu, Lâm Nhất nhanh chóng có ý định trong lòng. Nhưng bây giờ mới chỉ qua cửa đầu tiên mà thôi, Kiếm Ý Thông Thiên có lẽ có thể đi qua ba cửa đầu, sau ba cửa đó e rằng rất khó đi tiếp được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
L
01 Tháng mười hai, 2023 00:51
Không ai làm tiếp bộ Độc tôn truyền kỳ hả mọi người
BÌNH LUẬN FACEBOOK