Tầm nhìn của mình trước kia còn quá thấp, rời khỏi Nhật Diệu Chi Địa mới được coi là chân chính bước lên con đường tranh đấu, giết Khổng Huyên mới coi như có tư cách tranh tài với yêu nghiệt mạnh nhất của vạn giới khác ở nơi cuối cùng của con đường thông thiên.
Càng về sau sẽ gặp rắc rối càng lớn, bất cẩn một chút sẽ thịt nát xương tan ngay.
Hôm nay coi như hắn đã cho nữ tử áo tím thua thiệt, mặc dù nàng ta tránh được nhát kiếm đó nhưng cũng bị thương không nhẹ, có lẽ lần sau gặp sẽ phiền phức lắm đây.
Nhưng đây là những chuyện vặt vãnh, điều Lâm Nhất lo lắng nhất là tin tức về Nguyệt Vi Vi mà nàng ta nhắc tới.
Lúc còn ở Huyền Hoàng giới hắn đã biết Nguyệt Vi Vi bất chấp hạ thấp tu vi để tìm kiếm thứ gì đó trên con đường thông thiên.
Có vẻ như bây giờ nàng ta đã tìm được, nhưng cũng vì vậy mà dây vào rắc rối rất lớn.
“Vì lo lắng cho ta nên cô mới để lộ tung tích ư?”
Nghĩ tới lúc hắn và Khổng Huyên đánh nhau, có lẽ Nguyệt Vi Vi đang đứng quan sát từ phía xa, Lâm Nhất nhíu mày thở dài.
Hôm nay hắn đã rất sốc, bất luận là đánh nhau với nữ tử áo tím hay rắc rối mà Nguyệt Vi Vi đang dây vào, hắn đều không giúp được gì nên cảm thấy rất bất lực.
Con đường thông thiên, cao thủ vô số!
Nhưng ngay sau đó lông mày Lâm Nhất giãn ra, nụ cười hiện lên trên môi, hắn đã suy nghĩ quá nhiều.
Để trở thành một người kiếm khách vô địch chân chính thì không được có cảm xúc e sợ, hành trình ở Nhật Diệu Chi Địa và việc giết Khổng Huyên ngày hôm nay, hắn đều trải qua rất thuận lợi.
Nhưng thật ra Khổng Huyên chỉ xếp hạng bốn mươi bảy trên bảng Thương Long, những người ở Nhật Diệu Chi Địa còn không thể lọt vào bảng Thương Long.
Gặp đôi chút khó khăn đã cảm thấy sợ hãi không phải là tính cách của Lâm Nhất.
“Cần phải thử kiếm ý đột phá xem sao, nếu kiếm ý không thể thăng lên cảnh giới Thông Thiên trước khi Thương Long Cấm Giới hiện thế thì e rằng sẽ không gặp được nhiều kỳ ngộ. Thương Long Cấm Giới là mấu chốt để mình có thể vùng dậy chân chính hay không, nếu bỏ lỡ kỳ ngộ này thì có lẽ mình không thể theo kịp những yêu nghiệt đứng đầu bảng Thương Long của giới vực cấp cao kia”.
Lâm Nhất trầm tư, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Mặc dù tu vi cảnh giới tiến bộ rất nhanh nhờ luyện hoá đan Tinh Thần, yêu nghiệt của giới vực cấp cao cũng không theo kịp hắn, nhưng để thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng hai thì vẫn cần thời gian, không thể một lần là xong.
Chỉ có kiếm ý mới là căn bản chân chính.
Lần trước độ kiếp, kiếm ý Thông Linh đã gần như hoàn hảo, nói là Bán Bộ Thông Thiên cũng không đủ, chỉ cách Thông Thiên chân chính một đường thẳng.
Nhưng một đường thẳng cách biệt này lại như con lạch trời, vượt qua sẽ là kiếm ý Thông Thiên độc nhất vô nhị của không gian này, dù có mạnh hơn nữa cũng chỉ có thể là kiếm ý Thông Linh.
Hôm nay giết Khổng Huyên, tái chiến với nữ tử áo tím cũng đã giúp Lâm Nhất nhận ra rất nhiều điều.
Đặc biệt là khi đối mặt với nữ tử áo tím, thời khắc sinh tử ép tiềm năng của bản thân bộc lộ, nhát kiếm đó đã là đỉnh cao của Lâm Nhất.
Đáng tiếc vẫn không thể giết chết đối phương, chỉ làm đối thủ bị thương. Nếu không nhờ nữ tử áo tím đã bị thương trong tay Nguyệt Vi Vi, có lẽ hắn sẽ rất khó giữ chân được đối phương.