Dù gì thì mục đích cũng là muốn Tống Nam Y gả cho mình mà thôi.
Thẩm Yên cũng ở bên thúc đẩy sự việc tiến triển mạnh và rộng thêm, làm bộ làm tịch giật lại máy ảnh: “Mày tại sao có thể chụp những thứ như thế hả? Mau xoá nhanh đi, chồng à cái này
sao xoá vậy?”
Bà ta nhờ Tống Trị Thu giúp đỡ cũng là vì muốn Tổng Trị Thu chính mắt nhìn những tấm hình này.
Chứng cứ rành rành như thế còn dễ dàng để cho Tống Nam Y tiếp tục chống cự nữa sao?
Chỉ sợ là cô ta thành con cá nằm trên thớt tuỳ ý mà cho bà ta chặt chém rồi!
Mặt Tổng Trị Thu tái mét, chỉ nhìn một lần liền đem máy ảnh đẩy về trước mặt Thẩm Yên, giọng điệu cáu tiết: “Bà tự mình xem đi, bà dạy ra một đứa con gái tốt đấy!”
Đúng rồi, lúc này đây người làm mẹ kế như bà đương nhiên không thể chối đẩy trách nhiệm rồi.
Thẩm Yên rất phối hợp mà cúi đầu xin lỗi.
Khoé mắt vô tình nhìn thấy hình ảnh trong máy ảnh đó, hơi thở như đột nhiên ngưng lại.
Thẩm Yên cảm thấy trời như muốn sụp đổ!
Bức hình trong đó là Tống Thị Dư và Thẩm Tại Tùng.
Đặc biệt rõ ràng, vừa rồi lại bị nhiều người nhìn thấy như vậy.
Đây mới là chứng cử thép đè lên đầu của bà ta.
Bà ta phát cuồng nhào tới đưa tay ra bóp cổ Thẩm Tại Tùng: “Tại sao mày lại làm như thế với Thi Du hả? Tại sao?”
Thẩm Tại Tùng bị bà ta bóp cổ tới mức không thể thở nổi.
Nửa ngày sau mới vùng ra khỏi tay bà ta, ôm cổ thở hổn hển mặt không hiểu gì nói: “Cái gì mà Thi Dư, là Nam Y mà, tối hôm qua là con và Nam Y mà.”
“Tôi và anh đã sớm chia tay nhau rồi thì làm sao còn có thể mà cùng với anh như vậy nữa? Anh vì muốn ép tôi gả cho anh mới làm những chuyện hạ lưu như vậy, nhưng kết quả lại lẫn lộn tôi và Thị Dư”
Sự thật liền bày ra trước mặt mọi người.
Màn kịch hay này thực ra chỉ mình Thẩm Tại Tùng tự biên tự diễn mà thôi.
Con gái nhà họ Tống sớm đã không muốn ở cùng với anh ta rồi, anh ta lại dùng cách gạo nấu thành cơm này nhưng kết quả lại lầm lẫn người khác, rồi ở đây mà dương dương đắc ý.
Đây là tạo nghiệt gì đây!
“Báo cảnh sát đi, thứ không bằng cầm thú này!” Có người lớn tiếng la.
Thẩm Tại Tùng liền luống cuống tay chân.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có chuyện đi báo cảnh sát.
ở xung quanh đây ai cũng biết anh ta hẹn hò với Tống Nam Y cho dù có gạo nấu thành cơm lại ép buộc, thì cũng chỉ chê trách vài câu mưu đồ không đơn thuần là xong.
Nhưng bây giờ lại lôi ra chuyện tình tay ba thì không có đơn giản như thế nữa rồi.
Tống Trị Thu cũng rất là tức giận liền cởi dây nịt ra đem hai tay Thẩm Tại Tùng trói chặt lại, cứ như thế đẩy anh ta lên chiếc xe Jeep đó ngồi.
Để lại luồng khói mù mịt nghênh ngang bỏ đi.
Chỉ còn lại Thẩm Yên cầm chiếc máy ảnh đứng yên tại chỗ, đôi mắt vô thần tự lẩm bẩm: “Làm sao có thể được? Không thể nào như vậy được!”
Kế hoạch hoàn hảo như vậy làm sao mà thất bại được?
Đợi bà ta hồi hồn lại đi tìm Tổng Nam Y thì đã sớm không thấy bóng dáng ở đâu mất rồi.
Dù gì Tống Nam Y cũng đâu có ngốc.
Lúc này đây chỉ còn lại hai người là cô và Thẩm Yên thì không vớt được lợi ích gì đâu.
Người phụ nữ đang phát điên là lúc họ ghê gớm nhất rồi.
Nhân lúc Thẩm Yên đứng ngây ra cô liền từ trong đám đông lặng lẽ mà rời khỏi.
cục tức ở trong lòng được nhả ra, Tổng Nam Y liền thoải mái hơn.
Kiếp trước cô bị Thẩm Yên và Tống Thị Dư làm tới quay mòng mòng cuối cùng chết thảm.
Kiếp này đây bọn họ dù nghĩ như thế nào cũng sẽ không nghĩ được rằng câu chuyện sao lại bị đảo ngược như thế nhỉ?
Hôm tiệc tri ân thầy cô đó, Tống Thị Dư chủ động đem chiếc váy này làm quà xin lỗi là cô biết rằng sẽ có vấn đề.
Đây là cuộc gặp gỡ tụ họp lại cuối cùng của mọi người sau khi tốt nghiệp rồi, đối với người con gái mặc đồ xinh đẹp rực rỡ bọn họ luôn hy vọng rằng có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc cho cô gái đó.
Cho nên người luôn phát ra những ánh sáng rực rỡ như Tổng Nam Y liền luôn bị chuốc rượu.