• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đó cứ như thế mà bênh vực thì Tống Trị Thu cảm thấy mình như vậy thì có phần không hiểu lý lẽ rồi. 

Trong lòng ông ta có chút không thoải mái, vứt đôi đũa xuống bàn: “Đã lớn như thế này rồi đến cả tìm một người bạn trai như thế nào cũng không biết, nói ra thật là mất mặt.” 

Nói xong liền quay lưng đi vô phòng. 

Tống Nam Y cũng không quan tâm, cô là người thứ hai đứng lên đi lên lầu. 

Chỉ còn lại Tống Thị Dư và Thẩm Yên nhìn nhau ngơ ngác, trong lòng rối thành một mớ hỗn độn. 

“Rốt cuộc là có chuyện gì? Đang yên đang lành tự nhiên nó chia tay với Thẩm Tại Tùng?” Thẩm Yên chau mày hỏi. 

Chứng kiến thành công sắp ở trước mặt, tự nhiên lại xảy ra chuyện không đầu làm cho bà ta 

thấy bực tức. 

Với bà ta thì như thế, với Tống Thị Dư cũng không phải thế sao? 

Chỉ là trên mặt cô ta không có chút hoảng loạn: “Mẹ, mẹ cũng đừng ép cô ta nữa, con có kế hoạch rồi, chỉ là giận dỗi chia tay một cái thôi mà rồi sau đó cũng phải ngoan ngoãn mà đi vào bẫy của chúng ta thôi 

Cô ta tường tận mà thuật lại kế hoạch cho Thẩm Yên nghe. 

“Tốt, con làm rất tốt” Thẩm Yên rất hài lòng với kế hoạch này: “Vậy mẹ chỉ cần đợi tin tốt của con thôi.” 

Về tới phòng Tổng Thị Dư liền thay đổi thái độ. 

Cô ta chủ động xin lỗi Tống Nam Y, nói rằng chuyện buổi sáng về vụ ăn trộm tiền là do cô ta không đúng hy vọng Tổng Nam Y tha thứ cho cô ta. 

Đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại cả cho nên Tổng Nam Y thản nhiên chấp nhận. 

Nhưng mà, chỉ dừng ở đấy thôi. 

Thêm một chữ cô cũng không muốn nói với Tống Thị Dư. 

Bây giờ mới làm ra vẻ chị em tình thâm có phải là quá trễ rồi không. 

Chuyện hồ đồ ngu muội trước đó, cô sẽ không để nó phát sinh lần thứ hai nữa. 

“Chị, vậy chuyện chị và anh Tại Tùng... Tổng Thị Dư thăm dò hỏi. 

Mới mở lời thôi mặt Tổng Nam Y liền sầm xuống: “Nhắc hắn ta làm gì cũng đã chia tay rồi, chị có thể nhìn ra rằng hắn ta thích em, chị cũng thật lòng chúc phúc cho hai người, chúc hai người răng long đầu bạc còn không được sao?” 

Tất nhiên không được rồi. 

Cùng với Thẩm Tại Tùng ở bên nhau là chuyện tất nhiên. 

Nhưng trước lúc đó cô ta muốn lấy số tiền thừa kế di sản đó. 

Nếu không thì cô ta hà tất gì phải nhịn đau chia sẻ tình yêu, đem anh Tại Tùng của mình cho Tống Nam Y chứ. 

“Chị, em nghĩ chị hiểu lầm rồi, anh Tại Tùng thường hay tìm em là vì muốn hiểu thêm chị nhiều chút, anh ấy cũng vì muốn làm tốt mọi chuyện thôi mà.” Tống Thị Dự giải thích. 

Thậm chí còn mang vụ sắp tốt nghiệp ra nói: “Anh Tại Tùng còn nói muốn tìm việc làm gần chỗ làm của chị một tí, như vậy có thể đưa đón chị tan ca đi làm” 

Khỏi đi.. 

Thực sự như vậy thật thì cô chắc phải suy nghĩ lại đi lên núi làm tình nguyện viên cho rồi. 

“Chị và hắn ta đã chia tay rồi, người chị thích là Cổ Thanh Bùi, nếu như em và Thẩm Tại Tùng không phải là một đối thì cứ coi như chị nói lời dư thừa đi, dù gì chị cũng cảm thấy hai người rất xứng đôi, nhưng mà đừng có đem hắn ta ra nói để ghê tởm chị nữa, không thì đừng trách chị trở mặt” 

Nói đến câu cuối cùng ánh mắt của Tổng Nam Y liền sa sầm xuống khiến Tổng Thị Dư không nhịn được rùng mình một cái. 

Trong khoảnh khắc đó cô ta còn tưởng mình nhìn thấy con quỷ dữ từ địa ngục bò ra. 

Cô ta không dám nói tiếp nữa ngoan ngoãn cuộn mình trên giường, ngoan như một con thỏ vậy. 

Nhưng đó cũng chỉ là nguy trang mà thôi. 

Một con bò cạp cho dù nguy trang giống một con thỏ thì vẫn là bò cạp, cắn người thì cũng sẽ trúng độc như thường. 

Trước khi giải quyết triệt để Tổng Thị Dư thì cô sẽ không bao giờ buông lỏng tâm trí được. 

Nhưng mà tối hôm nay Tổng Thi Dư sẽ không dám làm ra những động tác nhỏ nữa. 

Nhờ phúc của cô ta mà Tống Nam Y ngủ rất ngon lành. 

Nhưng khi ngày thứ hai đi học thì phiền phức khác lại tìm đến cô. 

Tất nhiên là Thẩm Tại Tùng rồi. 

Anh ta nghe lời của Tổng Thị Dự bắt đầu bày ra các mánh khoé để níu kéo Tống Nam Y. 

Sáng sớm anh ta đặc biệt mua món tào phớ chờ ở trước cửa lớp học của Tổng Nam Y. 

Tống Nam Y xem như không thấy đi thẳng đến chỗ Tiêu Hồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK