Mục lục
Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Dạ Nhiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 275: Bữa ăn

Đến chợ đêm, Tô Văn Kỳ vẫn bộ dạng cũ, đội mũ,
đeo kính râm, mặc áo khoác to, ai cũng không thể
nhận ra đây là Thiên Hậu lừng danh.

Hai người chọn ăn quán bên lề đường.

Xem ra hôm nay tâm trạng của Tô Văn Kỳ không
được vui lắm, dù sao thì buổi hòa nhạc bị người ta
cướp mất mà đó còn là đối thủ của cô ấy nữa, điều
này khiến cô thấy khó chịu.

Mới ăn được một tý với Tần Lâm thì đột nhiên
quản lý gọi điện đến.

Tô Văn Kỳ nhíu mày, bình thường cô sẽ không bắt
máy đâu, nhưng bây gið nói không chừng lại có
chuyện gì.

Cô ra ký hiệu im lặng với Tần Lâm rồi nghe điện
thoại.

“Chị Điền, có chuyện gì thế?”

Nghe một lúc Tô Văn Kỳ nhíu mày lại.

“Được rồi, lát nữa tôi sẽ qua”.

Tắt điện thoại xong, Tô Văn Kỳ áy náy nói.

“Xin lỗi anh, chị Điền nói, có vài ông chủ hẹn tôi đi

ăn, muốn giải quyết mâu thuẫn giữa tôi và Điền Anh”.

Tần Lâm gật đầu, chuyện này rất bình thường,
bây giờ dù là Tô Văn Kỳ hay là Điền Anh đều giống
như cây rút tiền, có bọn họ là có lưu lượng.

Nếu hai bọn họ xảy ra xích mích, chắc chắn sẽ
ảnh hưởng đến nhau, vì thế có ông chủ lớn ra mặt
giải quyết, cho bọn họ cơ hội giảng hòa cũng là điều
bình thường.

Tô Văn Kỳ nhíu mày: “Cô Điền Anh đó là người
tỉnh Hán Đông, có quan hệ với rất nhiều người ở đây,
tôi cứ cảm thấy đây là yến tiệc Hồng Môn”

Tần Lâm nghĩ một lúc rồi nói: “Hay là tôi đi cùng
cô nhé”.

Tô Văn Kỳ sững sờ: “Thật sao? Được, vậy anh giả
vờ làm trợ lý của tôi đi”.

Sau khi thương lượng một hồi, hai người lên
đường, nhanh chóng đến khách sạn Hoa Tử Kinh,
trong phòng bao số 2, Điền Anh và vài ông chủ đang
nói chuyện vui vẻ.

Điền Anh hỏi: “Khách sạn Hoa Tử Đinh này sao
càng ngày càng vớ vần vậy chứ, có nhiều ông chủ lớn
như thế này mà bọn họ lại dám sắp phòng số 2?”

Mặc dù phòng số 1 và phòng số 2 đều là phòng
VIP, có thể nói là sang trọng nhất toàn tỉnh, nhưng
cũng có một chút khác biệt, nói ra thì không được

hay cho lắm.

Một người đàn ông trung niên béo mập mạp nói:
“Không sao, số 1 số 2 cũng đều như nhau, mục đích
ngày hôm nay của chúng ta cũng không phải là ăn
cơm.

Điền Anh gật đầu: “Lát nữa cô Tô đến không cần
giữ thể diện cho cô ta, chỉ là một người mới mà lại
không biết điều như thế, nếu chọc tức tôi, chuyện gì
tôi cũng có thể làm được!"

Điền Anh vừa nói xong thì cửa phòng mở ra, Tô
Văn Kỳ, chị Điền và Tần Lâm bước vào trong.

Bình thường cô ấy sẽ dẫn theo vệ sĩ, nhưng hôm
nay đến để giảng hòa, cũng có Tần Lâm đi cùng rồi,
vì thế không đem theo vệ sĩ nữa.

Sau khi bước vào phòng, bầu không khí trỡ nên
khác lạ, hai nhân vật nổi tiếng trong giới ca sĩ gặp
mặt nhau nên cũng có chút ngượng ngùng.

Là người quản lý nên chị Điền dẫn họ ngồi xuống,
sau đó cười nói.

“Cô xem chúng ta đều là người một nhà, lại bắt
các ông chủ phải ra mặt, đúng là phiền phức quá”.

Điền Anh hừ lạnh lùng: “Cứ họ Điền thì đều là
người một nhà sao?”



Chị Điền có chút lúng túng, mặc dù cô ấy cũng là
nhân vật máu mặt trong giới, nhưng Điền Anh là ca sĩ



-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK