Chương 1293: Áp lực đáng sợ!
Tần Lâm nhướn mày, không ngờ ông già này lại điên cuồng như vậy, sắp hết hy vọng rồi mà vẫn phi tiêu về phía anh, đồng tử của Tần Lâm co lại, nghiêng mình tránh tiêu, nhưng phi tiêu cuối cùng lại đâm trúng vào ngực anh.
Thiệt Kiếm Dị lăn xuống đất vẫn bắn phi tiêu, Tần Lâm chém một nhát, tả xung hữu đột nhưng vẫn để Thiệt Kiếm Dị chạy thoát.
"Ha ha ha, núi xanh còn đó nước biếc còn dài, các người cứ chờ đấy, Tần Lâm, cậu đừng vui mừng sớm quá, sớm muộn gì tôi cũng quay lại tìm cậu thôi".
Tiếng cười của Thiệt Kiếm Dị vang vọng khắp các khe núi, đến tuyết ở xung quanh cũng rơi xuống nhưng không đến nỗi lở tuyết, chỉ là cơn gió thoảng qua thôi.
"Cậu không sao chứ? Tần đại sư?"
Tạ Hồng Mai quan tâm hỏi.
"Tôi không sao, không ngờ lão già này lại gian xảo như vậy".
Tần Lâm trầm giọng nói, không giết được Thiệt Kiếm Dị là tổn thất lớn của Tần Lâm, lão già này ở trong bóng tối nên anh nhất định phải đề phòng ông ta.
"Sở trường của phái Không Đồng là kiếm pháp, ám khí phi tiêu chỉ là tài lẻ của Thiệt Kiếm Dị thôi, vậy mà không ngờ lại lợi hại như vậy, hạng ba bảng Hổ nhưng bản lĩnh lại chỉ là ám khí".
Tạ Hồng Mai nghiêm túc nói.
"Thì ra là như vậy, lão già này, tôi nhất định phải diệt trừ được ông ta, nếu không sau này uy danh hạng ba bảng Hổ thật sự khiến tôi phải nhìn bằng ánh mắt khác đấy".
Tần Lâm lẩm bẩm nói.
"Tần đại sư, sức mạnh của cậu mới khiến tôi phải nhìn bằng ánh mắt khác đấy, đến cả hạng ba bảng Hổ cũng bại dưới tay cậu, cậu thật sự rất lợi hại".
Bây giờ Tạ Hồng Mai đang nhìn Tần Lâm với một ánh mắt đầy ngưỡng một, thực lực của Tần Lâm quá mạnh, hạng ba bảng Hổ cũng là bại tướng dưới tay anh, đúng là không thể tin được.
Vừa rồi cô luôn cổ vũ cho Tần đại sư, Tần đại sư giống như chiến thần tuyệt thế trong gió tuyết, không ai có thể ngăn cản được, chỉ cần rút kiếm ra là đã uy danh lẫm liệt rồi.
Lúc đó Tạ Hồng Mai cũng không khỏi tim đập thình thịch, đây mới là người đàn ông chân chính, nam tử hán chân chính.
Không biết tại sao cô phát hiện ra vị trí của Tần đại sư trong trái tim cô lại ngày càng cao, bản thân cũng bất chấp theo anh đến nơi này, rốt cuộc là vì bảo vệ biên cương hay là vì điều gì khác?
"Lốp bốp! Lốp bốp!"
"Đúng là đặc sắc, cao thủ hiếm có như vậy đúng là khiến tao mở rộng tầm mắt đấy".
Một âm thanh trầm trầm vang lên bên tai của Tần Lâm và Tạ Hồng Mai.
"Ai?"
Tạ Hồng Mai biến sắc, Nicholas James và Lalisa chầm chậm bước tới.
Tần Lâm chau mày, không ngờ anh lại không phát hiện ra có hai người luôn đứng bên cạnh quan sát?
Điều này khiến Tần Lâm sợ hãi, lau vết máu trên khóe miệng, nếu hai người này ra tay cùng với Thiệt Kiếm Dị thì có lẽ vừa rồi anh đã thua rồi, hơn nữa còn thất bại thảm hại.
"Hai người là ai? Nếu tôi đoán không nhầm thì hai người cũng đến đây vì ngọc bội trong tay tôi".
Tần Lâm bình thản nói, lạnh lùng quan sát Nicholas James và Lalisa, hai người này vô cùng cao lớn, Lalisa cũng phải mét chín còn Nicholas James phải hơn hai mét, cao rất nhiều so với người bình thường.
Tần Lâm cũng mới chỉ có một mét tám, vậy mà người phụ nữ này lại có một sự đe dọa rất lớn với anh, thậm chí có thể nói là uy lực.
Áp lực đáng sợ!
Trong lòng Tần Lâm dần cảm thấy sợ.
Hơn nữa cô ta thực sự rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến người ta đố kị, đến Tạ Hồng Mai còn cảm thấy lép vế, người phụ nữ này còn đẹp hơn cả cô, đặc biệt là khuôn mặt kết hợp giữa thiên sứ và ác quỷ kia, vô cùng bắt mắt, giống như thần thánh trên trời vậy, khiến cho Tạ Hồng Mai có cảm giác kính nể.
Không phải là tóc vàng mắt xanh biếc mà là một đôi mắt màu lam đậm giống như vì sao rực rỡ trên bầu trời vậy.
Lalisa sang trọng cao ngạo, khí thế oai hùng, đây có lẽ là uy phong của hoàng tộc Atlantis.
Anh rất tò mò trước sự xuất hiện của hai người này, bọn họ mang theo sự cao quý khí phách không giống với đám dân thường, coi thường người khác, cảm giác này khiến Tần Lâm vô cùng khó chịu.
Mặc dù cô gái này rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến tâm trạng người ta vui vẻ thoải mái, nhưng cô ấy nhìn anh như nhìn một con kiến bé nhỏ, nhìn là biết có chuyện chẳng lành rồi!
"Loài người tầm thường không có tư cách hỏi tao là ai, giao ngọc bội trong tay mày ra đây, ngọc bội mà bọn tao tìm kiếm lâu nay ở chỗ mày phải không".
Nicholas James lạnh lùng nhìn Tần Lâm.
"Mày là cái thá gì mà chất vấn tao? Ha ha ha, mày muốn ngọc bội thì tự đến đây mà lấy, chúng mày giết tao là lấy được rồi, không bước qua được xác tao thì đừng mơ lấy được ngọc bội".
Tần Lâm cười lạnh nói.
"Loài người thấp kém, tao thấy mày muốn chết rồi".
Nicholas James tức giận nói.
"Tần đại sư, hình như bọn họ không phải người bình thường".
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói, cô phát hiện ra một manh mối, cơ thể, khung xương và cả khuôn mặt cũng hoàn toàn không giống bọn họ, trên vùng đất lạnh lẽo này mà hai người bọn họ chỉ mặc bộ quần áo mỏng, cho dù có bản lĩnh thế nào cũng không thể chịu đựng được giá lạnh vật lý, trừ khi bọn họ không quan tâm đến cái lạnh.
"Mày đoán đúng rồi, bổn tướng quân là Nicholas James - dũng sĩ số một Atlantis! Còn bên cạnh tao là công chúa điện hạ của Atlantis, cô Lalisa! Có thể gặp được bọn tao là vinh hạnh của chúng mày đó, còn không quỳ xuống hành lễ".
Nicholas James như một vị thần, khoanh tay trước ngực cao ngạo nói.
"Cái gì? Atlantis?"
Tạ Hồng Mai bụm miệng lại, vẻ mặt vô cùng khó coi, sao có thể chứ? Cứ tưởng rằng Atlantis chỉ là truyền thuyết, bây giờ không ngờ truyền thuyết lại trở thành sự thật rồi?
Tạ Hồng Mai không dám tin, không thể tưởng tượng được, nhưng ngoại hình và trang phục của bọn họ lại khác hẳn với bọn họ, từ lúc bọn họ xuất hiện Tạ Hồng Mai đã chú ý đến những điểm không bình thường của họ rồi.
Nhưng lúc Nicholas James nói mình là người Atlantis, Tạ Hồng Mai vẫn hơi ngẩn người.
Mặc dù Tần Lâm rất kinh ngạc nhưng không hề ăn nói lung tung vì anh biết Atlantis thật sự tồn tại, hai người này rất có khả năng là những người mạnh mà Atlantis phái tới cướp đoạt vật tổ tận thế.
Vật tổ tận thế không phải là truyền thuyết, Atlantis lại càng không phải là truyền thuyết, bọn chúng đều tồn tại thật, mặc dù rất chấn động nhưng Tần Lâm ý thức được suy nghĩ của bản thân không sai.
Hai người này không đơn giản, tuyệt đối không đơn giản!
Công chúa điện hạ của Atlantis, chẳng trách lại có khí chất cao quý bẩm sinh như vậy, khiến cho người ta nghẹt thở, nhưng trong mắt anh, cho dù nữ hoàng Atlantis có tới cũng chẳng có tư cách bắt anh quỳ xuống.
"Xem ra chúng mày đến thật rồi".
Ý chí chiến đấu trong mắt Tần Lâm ngày càng sâu đậm, hạng ba bảng Hổ Thiệt Kiếm Dị thua nên chạy rồi, nhưng sự xuất hiện của bọn họ lại khiến Tần Lâm như gặp được kẻ thù lớn.
Atlantis, là nền văn minh trước kia, lúc này ánh mắt Tần Lâm như mũi tên, nhìn chằm chằm Nicholas James và Lalisa, cuộc chiến đến từ hai nền văn minh đã không thể thay đổi lại càng không thể hòa giải.
Bọn họ đứng ở hai phe đối lập và chiến đấu vì lợi ích của mỗi bên.
"Giao ngọc bội ra, nếu không, chết…"
Ánh mắt Nicholas James thách thức nhìn thẳng vào Tần Lâm như lời tuyên bố của thần chết, không thể nghi ngờ!
-----------------------