“Anh... anh dám đánh tôi?”
Cô gái bỗng cảm thấy sợ hãi, trong mắt lóe lên vẻ thẹn thùng cùng tức giận không thể che giấu được.
“Đồ khốn!”
Tần Lâm hơi nheo mắt lại, nụ cười càng thêm rạng rỡ.
"Cô còn dám mắng tôi ư? Được thôi, vậy hôm nay tôi sẽ khiến mông cô nở hoa”.
Tần Lâm vỗ mạnh vào mông cô gái, khiến cô la hét liên hồi.
"Đồ khốn kiếp! Tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu, có ngon thì anh thả tôi ra đi”.
Cô gái vẫn nghiến răng nghiến lợi nói.
"Nếu hôm nay không thể đánh để cô phục thì tôi sẽ không tên Tần Lâm!"
Tần Lâm nhẫn tâm đánh cô một cái đau điếng, cô vừa tức vừa xấu hổ, nước mắt đầm đìa.
“Huhu...”
“Hu hu hu...”
Khóc rồi sao?
Tần Lâm giật mình, không chịu nổi rồi ư? Mới đánh có mấy cái mà đã khóc rồi à? Vậy cái kiểu hung tợn đòi giết người vừa nãy đâu rồi.
Tần Lâm vốn muốn cho cô gái không biết trời cao đất dày này một bài học, nhưng bây giờ lại khóc oang lên thế này.
Chị hai, chị hai yếu đuối như vậy hả?
Nhưng điều mà Tần Lâm không thể chịu được chính là tiếng phụ nữ khóc, cô gái này khóc như thể chết đi sống lại vậy.
Vốn định đùa với cô một lát, nhưng bây giờ thì hay rồi, khóc như vậy thì Tần Lâm còn tâm trạng gì nữa đây.
"Đừng khóc, được không? Cô to đầu như vậy rồi, nam tử hán đại trượng phu, đổ máu chứ không đổ lệ”.
Tần Lâm trầm giọng nói.
“Hu hu hu!”
Cô gái vẫn còn khóc lóc thảm thiết, điều này khiến cho Tần Lâm có hơi bất lực, nếu cứ tiếp tục như vậy thì đầu anh sẽ nổ tung mất.
"Được rồi, đừng khóc, tôi không đánh cô nữa có được không?"
Tần Lâm buông cô gái ra, ai mà biết được bây giờ cô lại cắn mạnh vào Tần Lâm một phát.
“Buông ra!”
“Cô cầm tinh con chó hả!”
Tần Lâm tức giận đẩy cô gái xuống đất, người phụ này thật không biết xấu hổ mà.
"Có tin là tôi sẽ giết cô không? Hiếp trước rồi giết sau, rồi lại hiếp rồi giết?"
Tần Lâm tức giận nói với cô gái, sắc mặt sa sầm.
Cô gái tái mặt vì sợ hãi, bất giác lùi lại phía sau, toàn thân run rẩy.
Tần Lâm nhìn thấy cô gái này thực sự đã sợ mình, xem ra anh nên sớm làm vậy mới đúng, phụ nữ thì có ai mà không coi trọng thân thể mình chứ?
Hiếp trước rồi giết, rồi lại hiếp rồi giết! Thật sự có chút tàn nhẫn, ngay cả bản thân Tần Lâm cũng phải phục những tên sát nhân biến thái này, đương nhiên anh nhất định sẽ không làm ra những chuyện như vậy, tất cả chỉ là để hù dọa cô gái này mà thôi.
“Đừng...”
“Đừng qua đây...”
Cô gái lẩm bẩm.
"Nếu cô ngoan ngoãn nghe lời thì tôi nhất định sẽ không tàn nhẫn như vậy, đương nhiên, nếu không nghe lời thì, he he he, vậy tôi cũng không chắc đâu đấy”.
Tần Lâm nhướng mày nói, vẻ hoảng sợ trong mắt cô gái càng ngày càng đậm.
"Đừng chạy, chạy sẽ không vui đâu”.
Tần Lâm mỉm cười, vẻ hoảng sợ trong mắt cô gái càng khiến Tần Lâm cảm thấy hứng thú, vừa nãy cô còn rút đao định giết người, vậy mà bây giờ đã hoàn toàn biến thành một con gà mái nhỏ, run rẩy sợ hãi.
“Cẩn thận...”
Cô gái bỗng kêu lên rồi bỏ chạy, phía sau Tần Lâm đột nhiên xuất hiện bốn con gấu to lớn!