Thấy Hoàng Thiên thật sự hỏi tới, tên đầu trọc lo lắng, trán toát hết mồ hôi.
“Anh Thiên, anh cũng lấy được cây non rồi, về phần những chuyện khác, anh còn muốn xen vào sao?”
Tên đầu trọc cứng rắn nói, nhưng khi nói ra những lời này, bản thân gã ta cảm thấy rất chột dạ.
Hoàng Thiên nghe vậy, hừ lạnh một tiếng nói: “Tên đầu trọc này. Nghe tao nói cho rõ đây, tao hỏi cái gì thì nói cái đó, nếu không tạo đánh chết mày”
“Mày!”
Tên đầu trọc tức giận đến trợn tròn hai mắt, gã ta cũng là người có tính khí thất thường, bao nhiêu năm như vậy nói một không nói hai, bây giờ bị Hoàng Thiên chỉnh tới như vậy, gã ta sao mà chịu được chứ?
“Sao, mày vẫn chưa phục?”
Sắc mặt Hoàng Thiên trầm xuống, nhìn tên đầu trọc.
“Phục, đương nhiên là phục! Anh Thiên, anh mạnh như vậy, tôi còn không thừa nhận
sao?”
Tên đầu trọc giận dữ nói với Hoàng Thiên, gã ta chỉ có thể bày tỏ sự bất mãn của mình bằng cách này.
Hoàng Thiên nhìn thấy tên đầu trọc này bất mãn, lại còn bày ra bộ dáng đáng chết như vậy, sao có thể chịu được?
Bốp bốp!
Hoàng Thiên cùng lúc cả trái lẫn phải, không chút do dự anh tát tên đầu trọc hai cái.
Phụt...
Tên đầu trọc hét lên một tiếng, há miệng phun ra hai cái răng to, suýt nữa bị hai tay của Hoàng Thiên tát chết.
Bị đánh quá nặng, tên đầu trọc lắc lư vài cái, suýt ngất xuống đất.
“Giờ có thể nói chuyện đàng hoàng chưa?”
Hoàng Thiên hỏi tên đầu trọc.
“Có thể có thể, anh Thiên, Ngọc đến từ thị trấn gần đây, tôi bắt cô ấy làm việc cho tôi đây, sắp xếp cho những người muốn buôn lậu qua biên giới, cô ấy cũng có một phần”
Tên đầu trọc phun ra máu. Vẻ mặt không còn gì quyến luyến nói với Hoàng Thiên.
Nghe vậy, Hoàng Thiên nhìn Ngọc đứng bên cạnh.
Ngọc cúi đầu xấu hổ, đối với cô ta, việc bố trí người vượt biên trái phép vẫn rất đáng hổ thẹn.
Hơn nữa còn là bất hợp pháp, cô ta biết đó không phải là chuyện gì tốt.
Hoàng Thiên cũng không có ý trách cô, cô ta cũng là do bị ép mà thôi.
“Có đúng như vậy không?”
Hoàng Thiên hỏi Ngọc.
Ngọc gật đầu, nước mắt lại rơi xuống.
Hoàng Thiên vừa nhìn đã biết tên đầu trọc không nói ra hết sự thật, trong việc này vẫn còn bí mật gì đó.
“Ngọc, cô còn bất bình gì nữa, cứ nói ra cho tôi biết”
Hoàng Thiên nhẹ nhàng nói.
“Anh Thiên, gã còn làm nhục tôi, tôi.”
Ngọc đã khóc đến mức không thể nào khác được nữa, rất thương tâm.
Mę nó.
Hoàng Thiên nghiến răng nghiến lợi, anh đã lo lắng sẽ xảy ra loại chuyện này, thật sự rất kinh khủng, loại chuyện này lại thật sự đã xảy ra với Ngọc.
Nhưng cũng không có gì ngạc nhiên. Với cái tính của tên đầu trọc này, đã rơi vào tay gã ta rồi thì gã ta có thể bỏ qua cô gái trẻ tuổi xinh đẹp này sao?
Nhìn Ngọc xinh đẹp như vậy, Hoàng Thiên cảm thấy tiếc cho cô ta, một cô gái tốt, lại gặp phải kẻ ác ôn như tên đầu trọc.
Tên đầu trọc đứng một bên sợ tới mức run lên, trực giác cảm thấy nếu Hoàng Thiên thương tiếc Ngọc, như vậy gã ta sẽ rất thảm.
Quả nhiên, Hoàng Thiên thật đúng là thương tiếc Ngọc, càng thương tiếc cho Ngọc, Hoàng Thiên lại càng căm hận tên cặn bã đầu trọc này.
“Tên đầu trọc mày còn muốn nói gì nữa không? Những gì Ngọc nói đều là sự thật”
Hoàng Thiên hỏi tên đầu trọc.
“Vâng, anh Thiên, đều là sự thật”
Tên đầu trọc giọng run run nói.