"Ha ha ha, tên Hoàng Thiên khốn nạn nhà mày, không ngờ mày cũng có ngày hôm nay!"
Đường Quốc Long hưng phấn lạ thường, cười ha ha một hồi, nhặt một cục đá từ dưới đất lên.
Giờ phút này Đường Quốc Long vô cùng đắc ý, ông ta cầm trong tay một cục đá đi về phía Hoàng Thiên.
Ông ta muốn làm gì, nhìn qua là biết.
Dù Hoàng Thiên đang mơ hồ nhưng vẫn thấy rõ động tác của Đường Quốc Long, biết lão già này muốn ra tay độc ác.
“Thế nào Hoàng Thiên, có phải đầu óc rất choáng váng không? Tay chân không có chút sức lực không? Ha ha, quỳ xuống cầu xin tao, có lẽ tao sẽ cho mày chết trong một phát, đỡ phải chịu tội”
Đường Quốc Long vô cùng đắc ý, cầm viên đá đứng trước mặt Hoàng Thiên giễu cợt.
“Con còn nói lảm nhảm với nó làm gì nữa vậy? Mau đập chết nó đi, nhanh lên!”
Đông Lão Tà trừng mắt, ánh mắt vô cùng độc ác, thúc giục Đường Quốc Long nhanh chóng rat ay với Hoàng Thiên.
Đường Quốc Long vẫn rất sợ Đông Lão Tà, ông ta vội vàng đáp ứng một tiếng, vung hòn đá lên chuẩn bị đập về phía đầu của Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên quả thực cảm thấy chân tay bất lực, đầu càng lúc càng choáng váng, rất khó để tránh khỏi hòn đá này.
Nhưng mà khi con người ta ở trước thời khắc nguy hiểm sẽ bộc lộ sức mạnh kinh người, Hoàng Thiên cũng như thế, ở trước thời khắc sống chết này, Hoàng Thiên vẫn đẩy mạnh tinh thần, nghiêng người né tránh.
“Ối!”.
Bởi vì Đường Quốc Long dùng lực quá lớn, sau khi đánh hịt thì cơ thể lảo đảo, suýt nữa cắm mặt xuống đất.
“Bụp!” Đầu gối Hoàng Thiên dùng sức đập vào mặt Đường Quốc Long. "Á!" Đường Quốc Long ăn trọn một cú, ngửa mặt lên ngã xuống đất, suýt chút nữa thì ngất xỉu.
“Nhóc con, lợi hại nha, trong hoàn cảnh này mà vẫn còn phản kháng được?” Đông Lão Tà híp mắt, ông ta bắt đầu đánh giá kỹ lại Hoàng Thiên.
Đáng lẽ sau khi trúng dị thuật của ông ta, Hoàng Thiên nên để ông ta tùy ý sắp xếp mới đúng, nhưng vừa rồi thằng nhóc này vẫn có thể ra tay phản kích đánh bại Đường Quốc Long, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng chuyện không thể tưởng tượng nổi vẫn còn nữa, Hoàng Thiên nhân lúc còn chưa hoàn toàn mất đi ý thức, anh đã bay đến gần Đông Lão Tà.
Không chỉ riêng mình Hoàng Thiên, lúc này Vũ Thanh cũng vọt lên giúp đỡ Hoàng Thiên đối phó với Đông Lão Tà.
Đông Lão Tà giật mình, ông ta liên tục lùi về phía sau, hòng cách xa Hoàng Thiên một chút.
Ông ta muốn đợi Hoàng Thiên sụp đổ, bởi vì ông ta biết Hoàng Thiên và Vũ Thanh sẽ không kiên trì được bao lâu nữa.
Sự thật đúng là như vậy, ý thức của Hoàng Thiên và Vũ Thanh đã ngày càng trở lên mơ hồ, sau khi nhìn vào đôi mắt của lão già này xong, bọn họ như là bị trúng tà vậy.
“Hừ, tao xem bọn mày có thể chống đỡ được bao lâu?” Đông Lão Tà hừ lạnh. “Lão già, mày nhất định phải chết.” Hoàng Thiên tức giận nói.
“Tao phải chết? Ha ha, mày xem mày đang ở trong tình cảnh gì đi, một lát nữa ông già này sẽ đưa bọn mày đi gặp Diêm Vương”
Đông Lão Tà rất tức giận nói.
Hoàng Thiên làm sao có thể nhịn được lão già này, anh dùng chút sức lực cuối cùng xông về phía Đông Lão Tà.
Đông Lão Tà lại lùi về phía sau mười mấy mét, lần này Hoàng Thiên rốt cuộc không thể chịu đựng nổi nữa, hai mắt tối sầm ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Vũ Thanh đang định đi đến đỡ Hoàng Thiên, đột nhiên anh ta cũng cảm giác trời đất quay cuồng, cũng hôn mê bất tỉnh theo.
Nhìn thấy Hoàng Thiên và Vũ Thanh đều đã ngất xỉu, Đông Lão Tà vô cùng đắc ý, nói với Đường Quốc Long: “Cậu đi tìm dây thừng, trói hết những người này lại đi”
“Vâng, sự phụ”. Đường Quốc Long gật đầu, chạy về chỗ ở của ông ta lấy dây thừng.
Lúc này tâm trạng của Đường Quốc Long rất tốt, đối với ông ta mà nói, Hoàng Thiên chính là một tai họa lớn trong lòng ông ta, bây giờ Hoàng Thiên đã bị bắt, ông ta muốn xử lý thế nào cũng được.
Sau khi Đường Quốc Long trở lại, ông ta dẫn theo vài người phụ nữ thân tín, còn cầm theo không ít dây thừng.
"Sư phụ, dây thừng đã chuẩn bị xong” Đường Quốc Long cung kính nói với Đông Lão Tà. “Được, ra tay đi, trói hết tất cả bọn chúng lên cây, trói chặt vào Đông Lão Tà ra lệnh.
Đường Quốc Long gật đầu đáp ứng, dẫn theo mấy người phụ nữ thân tín bắt đầu trói đám người Hoàng Thiên lên cây.
Hoàng Thiên và Vũ Thanh là người đầu tiên bị trói lên cây.
Lâm Nhất Sơn và mấy tên đầu trọc cũng bị trói lên cây, bị trói vô cùng chắc. “Sư phụ, trực tiếp làm thịt bọn chúng là được rồi, tại sao lại còn phí sức như vậy?”
Đường Quốc Long không hiểu hỏi Đông Lão Tà.
“Cậu thì biết cái gì? Đêm nay sự phụ muốn luyện ma công, mấy người này vừ vặn giúp sư phụ nâng cao tu vi”.
Đông Lão Tà trừng mắt nhìn Đường Quốc Long.