Nếu như không phải thì gã ta giữ cây giống làm gì?
“Anh ta nói thật sao? Cây giống ở trong tay anh?”
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn tên đầu trọc, hỏi.
Tên đầu trọc ha ha cười khẩy, nói với Hoàng Thiên: “Ha ha, xem ra gốc cây giống kia quả
không phải là thứ tầm thường! Chẳng trách ba tên nước ngoài lại cung phụng cái cây này như tổ
tiên, tạo vừa nhìn đã đoán được cái cây giống này rất đáng tiền!”
“Tên nhóc, hóa ra mày đuổi tới tận biên giới là vì cái gốc cây giống này, cũng không muốn
vượt biên thật đúng không?”
F
.
+
Tên đầu trọc nói đến đây, lạnh lùng cười nhìn Hoàng Thiên, đoán được mục đích Hoàng Thiên đến đây, dường như tên đầu trọc rất đắc ý.
Hã ta đoán cũng không sai. Hoàng Thiên đến đây quả thực chính là vì cây giống Huyết Linh,
hoàn toàn không muốn ra nước ngoài.
“Anh đừng có phí lời với tôi, mau đưa cây giống đây, thứ đó cũng chả có tác dụng gì với anh.”
Lúc này Hoàng Thiên trầm giọng nói.
“Ha ha ha! Mày coi tao là thằng ngốc à? Tao nói này anh bạn, chắc chắn cái cây giống này
rất quan trọng với mày. Thế này đi, tao cũng không hỏi cái cây giống này không tầm thường ở
chỗ nào, nếu mày muốn lấy lại cây giống, phải đưa cho tao ba ngàn năm trăm tỷ, sau đó tao sẽ
đưa cây giống cho mày, thế nào?”.
Tên đầu trọc ha ha cười lớn, cao hứng đến mức không khép mồm lại được, anh ta cảm thấy
cơ hội làm giàu đến rồi.
Hoàng Thiên nghe thế trong lòng lạnh lùng cười, tên đầu trọc này kiến thức hạn hẹp, ba ngàn
năm trăm tỷ thôi mà đã phấn khởi thế này rồi?
Dù nói tiền của Hoàng Thiên nhiều đến mức không tiêu hết, nhưng Hoàng Thiên ghét nhất là người khác đe dọa anh.
Nhìn tên đầu trọc tham lam, Hoàng Thiên nói: “Ba ngàn năm trăm tỷ đủ không? Nếu anh vẫn muốn thêm một chút, thì ba ngàn năm trăm tỷ quá ít”
“Cái gì? Ha ha ha, ông đây không nghe nhầm chứ? Được được được. Nếu mày đã không
thiếu tiền đến thế, vậy tao muốn ba mươi lăm ngàn tỷ, giao dịch tiền mặt, thế nào?”
Tên đầu trọc ha ha cười điên cuồng, gã ta cảm thấy hôm nay thực sự rất không bình thường,
thể mà lại gặp được loại người không thiếu tiền thể này.
“Ba mươi lăm ngàn tỷ cũng không nhiều, anh lợi hại như thế, có thể nào cũng phải đòi tôi
được ba trăm năm mươi ngàn tỷ chứ?”
Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng, nhìn tên đầu trọc nói.
Lần này tên đầu trọc không cười nổi nữa, gã ta hung ác trừng Hoàng Thiên: “Mẹ nó, mày đùa tao à?"
“Không có, ngày mai anh đi ngân hàng với tôi, chắc chắn sẽ không khiến anh thất vọng”
Hoàng Thiên lạnh lùng nói.
Tên đầu trọc lại không tin, gã ta cảm thấy Hoàng Thiên đang trêu gã ta cho vui thôi, vừa nãy
rõ ràng gã ta chỉ muốn ba ngàn năm trăm tỷ, Hoàng Thiên lại không ngừng tăng thêm, sao lại
làm như thế được?
Chỉ có một cách giải thích, đó là Hoàng Thiên đang coi gà ta là thằng ngốc mà trêu chọc,
đang đùa giỡn gã ta.
Nghĩ đến đây, tên đầu trọc giận dữ trong nháy mắt, tức giận nói với Hoàng Thiên: “Thằng
nhãi, tao thấy mày không muốn sống rời khỏi đây rồi! Còn dám diễn thể chơi ông đây, hôm nay
ông đây lột da mày!”
Thấy tên đầu trọc càng lúc càng vô lý, mồm miệng càng không sạch sẽ, Hoàng Thiên cũng
thực sự tức giận.
Bốp!
Hoàng Thiên bất thình lình tát cho tên đầu trọc một cái.
"A."
Tên đầu trọc kêu đau một tiếng, một cái tát này khiến gã ta không kịp chuẩn bị, bị đánh đến
chảy máu mũi.
Dựa vào thân phận và địa vị này của gã ta, người nào lại dám động vào gã ta chứ? Nhưng tối
nay lại bị Hoàng Thiên tát một cái, gã ta không thể nhịn được.
“Tạo địt, được lắm, con mẹ nó đi tìm chết thì đừng có trách tao!”
Tên đầu trọc mắng chửi, rút một con dao găm từ phía sau lưng ra. Dao găm lấp lánh ánh
sáng lạnh dưới ánh trăng, nhìn rất dọa người.
“Làm sao, còn muốn đánh nhau với tôi?”
Hoàng Thiên lạnh lùng cười, nhìn tên đầu trọc này như nhìn thằng ngốc.
Dám ra tay với Hoàng Thiên thì cơ bản đều không có kết cục tốt, dĩ nhiên tên đầu trọc này
cũng không phải là ngoại lệ.