Chương 12: Hỏng rồi
Trương Lan Hương và Trần Khương
Bình cau mày nhìn, họ căn bản là xem
thường Hoàng Thiên, thấy Hoàng Thiên chỉ
cúi đầu ăn, trong lòng họ càng coi thường
hơn.
“Ha ha, cho dù là Đặng Nam nhà
chúng ta mời khách, cũng không cần phải
ăn đến mức như vậy. Nhìn xem, một người
có thể ăn bằng vài người chúng ta.”
Trương Lan Hương kỳ quái nhìn Hoàng
Thiên, sau đó nói với mọi người.
“Hoàng Thiên, cậu ăn từ từ thôi, không
ăn tranh phần của cậu đâu.”
Trần Khương Bình cũng nói.
Hoàng Thiên dừng lại, thật ra anh ăn
không nhiều, nhưng cũng bị ánh mắt khó
chịu của những người này khiến cho không
ăn nổi nữa.
“Ha ha, cứ ăn đi, tôi có thể trả.”
Lúc này, Đặng Nam chế nhạo nhìn
Hoàng Thiên.
Sau nửa giờ, mọi người đã ăn uống no
nê.
“Bồi bàn, thanh toán.”
Trương Lan Phượng gọi người phục vụ
đến,bà ta muốn gấp rút thanh toán, dù sao
bà ta cũng là người chủ trì, cho nên bà ta
vẫn muốn có chút thể diện.
“Dì hai, con sẽ thanh toán hóa đơn.”
Đặng Nam đứng dậy và lấy ví của
mình ra.
“Sao dì có thể để con trả tiền được, dù
dì hai không giàu bằng con, nhưng mời mọi
người ăn cơm thì vẫn làm được.”
Trương Lan Phượng cười nói với Đặng
Nam, sau đó hỏi người phục vụ: “Tổng
cộng là bao nhiêu?”
“Thưa bà, bàn của bà là bốn trăm tám
mươi ba triệu bảy trăm nghìn. Có thể giảm
bảy trăm nghìn, tổng cộng phải trả bốn
trăm tám mươi ba triệu.”
Người phục vụ đáp.
“Bao nhiêu cơ?”
Sắc mặt Trương Lan Phượng đột nhiên
biến thành màu cà tím, kinh hãi đến mức
tim đập bình bịch.
“Bốn trăm tám mươi ba triệu.”
“Sao có thề đắt như vậy, anh có sai sót
gì không”
Giọng Trương Lan Phượng run lên một
chút.
Không chỉ bà ta, ngoại trừ Hoàng
Thiên, không ai trong số những người có
mặt là không chết lặng.
Cứ tưởng tối đa chỉ là mấy chục triệu,