Hoàng Thiên ơi Hoàng Thiên, tạo nguyền rủa mày bị xe tông bị lửa đốt, bị sét đánh!
Trong lòng Đường Quốc Long lẩm bẩm, nhưng ngoài mặt lại bày ra vẻ cầu xin nhìn Hoàng Thiên.
“Cậu Thiên, xin cậu đại từ đại bị tha cho tôi một cái mạng chó, sau khi trở về Thanh Hóa xong nhất định tôi sẽ hậu tạ”
Đường Quốc Long rất vội hứa hẹn với Hoàng Thiên
Hoàng Thiên nghe xong thì cười nhạt một trận, lấy thân phận và địa vị của anh thì muốn cái gì mà không có? Còn cần Đường Quốc Long hậu tạ?
Hiện tại Hoàng Thiên chỉ muốn chủ trì công bằng, trút giận thay cho những người phụ nữ bị bức bách này.
“Ông còn nghĩ muốn trở về Thanh Hóa? Ha ha, dã tâm thật là lớn” Hoàng Thiên lạnh lùng cười một tiếng, nhìn cái tên Đường Quốc Long không biết xấu hổ này.
Đường Quốc Long nghe xong thì trái tim lập tức tan nát, ý của Hoàng Thiên là không định để cho ông ta sống sót trở về?
“Cậu Thiên, xin hãy nghĩ lại, tôi có thể tìm cho cậu rất nhiều người đẹp, ở Thanh Hóa của chúng tôi có rất nhiều người đẹp, tôi sẽ tìm cho anh những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, có người đàn ông nào mà không thích người đẹp, đúng không? Tôi đảm bảo, những cô gái mà tôi tìm cho anh sẽ không kém cạnh gì cô Phan Thanh Linh”
Đường Quốc Long không biết phải thu mua Hoàng Thiên như thế nào cho tốt, cuối cùng ông ta hứa hẹn cho Hoàng Thiên rất nhiều người đẹp.
Hoàng Thiên không nghe nổi nữa, cái lão già này quá là vô liêm sỉ.
“Ngậm cái miệng thối của ông lại! Vươn cổ chuẩn bị chịu chết đi, đừng có dài dòng lắm lời”
Hoàng Thiên quát Đường Quốc Long.
Đường Quốc Long thấy Hoàng Thiên hoàn toàn không phải là đang nói đùa, Hoàng Thiên thật sự muốn giết ông ta.
Mẹ nó Hoàng Thiên! Thằng ranh mày sẽ không được chết yên ổn, tao liều mạng với mày!”
Đường Quốc Long thẹn quá hóa giận, cuối cùng ông ta cũng lộ ra bộ mặt thật.
Hoàng Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, vừa nãy lão già Đường Quốc Long này chỉ giả vờ nhận lỗi, Hoàng Thiên biết lão già này không hề thành tâm, chỉ vì muốn bảo vệ mạng sống nên mới làm vậy.
Hiện tại, cuối cùng lão già này cũng lộ cái đuôi hồ ly ra.
Chỉ thấy Đường Quốc Long nháy mắt với Đông Lão Tà, hai thầy trò này lao về phía Hoàng Thiên nhanh như cắt, hai người bọn họ chuẩn bị chó cùng rứt, đánh cược lần cuối.
Đương nhiên phương pháp hiệu quả nhất chính là khống chế Hoàng Thiên, chỉ cần Hoàng Thiên rơi vào trong tay bọn họ, bọn họ mới có thể khiến cho đám Vũ Thanh rút lui.
Nhưng hai người bọn họ chỉ có thể nằm mơ thôi, tuy rằng thực lực của Hoàng Thiên kém Vũ Thanh, nhưng tuyệt đối cũng là một cao thủ đương thời.
Loại đánh nhau cận chiến này, Hoàng Thiên chưa từng khuất phục qua ai đâu, thấy Đường Quốc Long bà Đông Lão Tà đã lao tới gần, Hoàng Thiên nhấc chân thúc một phát vào bụng Đông Lão Tà.
“Bụp” một tiếng, Đông Lão Tà gầy trơ cả xương, làm gì có thể chịu đựng được một phát này của Hoàng Thiên? Ông ta bị đánh đến suýt nữa phun ra máy, lập tức ngã lăn ra đất.
Nhìn thấy Đông Lão Tà đã bị xử lý, Đường Quốc Long càng thêm luống cường, nhưng vì mạng sống, ông ta chỉ có thể liều với Hoàng Thiên
“Họ Hoàng, con mẹ nó mày đi chết đi!”
Đường Quốc Long hét lên một tiếng, sử dụng tất cả sức lực đấm về phía mũi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên vẫn đứng vững vàng tại chỗ, đưa tay bắt lấy nắm đấm của Đường Quốc Long, ngay sau đó dùng chân quét ngang chân Đường Quốc Long, khiến ông ta ngã lăn ra đất.
“Phù phù” một tiếng, Đường Quốc Long ngã rầm lên mặt đất, trán bị dập vào một tảng đá, máu lập tức chảy ra.