Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Em gái Migfis nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên có chút bất ngờ, không ngờ cô gái nước ngoài này lại nói ra lời như vậy. 

Cho dù là thật lòng hay giả dối, chí ít lời này cũng khiến người ta nghe thấy thoải mái. 

"Thôi đi, cô là con gái vẫn nên đi sau đi." 

Hoàng Thiên nói. 

Em gái Migfis nói dễ nghe vậy thôi, chỉ sợ Hoàng Thiên bỏ rơi cô ta, thật ra cô ta cũng không dám đi ở phía trước, cho nên lúc này cũng không nói gì nữa. 

Đi về trước hơn mười mấy mét, vẫn không nhìn thấy điểm cuối, vẫn đi về phía trước như cũ, trong lòng Hoàng Thiên có chút phấn chấn. 

Xem ra, không gian trong lòng đất này khá lớn, hơn nữa lúc này có thể cảm nhận được luồng gió nhẹ, điều này chứng minh chắc chắn thông được ra ngoài. 

Hơn nữa cửa ra chắc chắn không ở trong hang động, có lẽ đã ra khỏi ngọn núi tuyết này rồi. 

Nếu không, hang động bị lớp tuyết dày mười mét kia lấp đi, nếu cửa ra ở trong hang động thì sẽ không có gió thổi vào. 

Trong lòng phân tích một chút, nhịp chân của Hoàng Thiên nhanh hơn, thầm nghĩ nên tranh thủ tìm được cửa thông ra ngoài. 

"Cậu chủ, chậm một chút, đừng để trượt chân" 

Vũ Thanh ở sau lưng nhắc nhở Hoàng Thiên. 

"Không sao, tôi bám sát mặt đất" 

Hoàng Thiên đáp một tiếng, sau đó bò cũng cẩn thận hơn. 

Nhưng đang đi đột nhiên phía trước có tiếng động. 

Một âm thanh kỳ quái như tiếng khóc nỉ non thê lương của trẻ con.... 

Mẹ nó, đây, đây là cái quỷ gì vậy? 

Trong lòng Hoàng Thiên rơi lộp bộp, trong không gian tối đen dưới lòng đất, xuất hiện tiếng khóc bị thương của trẻ con, quả thực làm cho người ta hoảng sợ. 

Lúc này Hoàng Thiên đứng lại, Vũ Thanh bọn họ cũng đều dừng lại. 

Mọi người đều nghe thấy âm thanh làm người ta rợn cả tóc gáy này, mỗi người đều hơi giật mình. 

Ba người Vũ Thanh đã từng trải qua nhiều sóng to gió lớn, nhưng loại chuyện quỷ dị này, đây là lần đầu tiên họ gặp phải. 

m thanh xuất hiện đứt quãng, giống như gọi hồn vậy, khiến người nghe tâm phiền ý loạn. 

"Cậu chủ, nơi này quá quái lạ, phải cẩn thận" 

Vũ Thanh nhỏ giọng nhắc nhở Hoàng Thiên. 

"Anh Vũ Thanh, làm sao cẩn thận đây? Chỉ có thể kiên trì đi về phía trước, cái gì đến thì đến đi". 

Hoàng Thiên thở dài, sau đó tiếp tục tiến lên phía trước. 

Ba người Vũ Thanh không khỏi âm thầm bội phục Hoàng Thiên, lá gan này cũng khó có ai sánh được, vẫn dám đi về phía trước. 

Em gái của Migfis cũng cực kỳ kinh ngạc, cô ta cũng vô cùng bội 

phục sự dũng cảm của Hoàng Thiên, theo sát Hoàng Thiên khiến cô ta có cảm giác an toàn. 

Thật ra trong lòng Hoàng Thiên cũng rất hoảng sợ, nhưng hoảng sợ có ích gì? Chỉ có thể cứng rắn mà tiến về phía trước, nhìn xem đó rốt cuộc là thứ gì! 

Đoàn người lại tiếp tục đi, xếp thành một hàng, lúc này ba người Vũ Thanh đã móc dao găm ra, cầm chặt trong tay. 

Súng đeo trên người cũng đã mở chốt an toàn, chuẩn bị nổ súng bất cứ lúc nào. 

"Anh Hoàng Thiên, hình như có ma..." 

Lúc này em gái của Migfis sợ hãi nói với Hoàng Thiên, giọng nói đã hơi run rẩy. 

Bởi vì cô ta nghe thấy tiếng khóc nỉ non của trẻ con này càng lúc càng lớn, hơn nữa cách mình cũng càng ngày càng gần. 

Vào lúc này nói có ma, quả thực hù chết người không đền mạng. Hoàng Thiên thật muốn quay lại đá cô ta một cái. 

"Làm gì có ma, cô đừng nói bậy bạ nữa." 

Hoàng Thiên cảnh cáo. 

"Được tôi không nói nữa, anh cẩn thận một chút." 

Em gái của Migfis nói xong thì không lên tiếng nữa. 

Hoàng Thiên cũng không nói gì, anh cảm thấy thứ dọa người này hiện tại đã gần mình. 

Chỉ là vẫn chưa xuất hiện mà thôi, cũng không biết là thứ gì lại có thể tạo ra âm thanh giống tiếng khóc của trẻ sơ sinh. 

Nếu là trẻ con, chắc chắn là không thể, ai sẽ chạy tới cái nơi quỷ quái này sinh con? 

Nhưng nếu như là một loại sinh vật nào đó phát ra âm thanh này vậy cũng quá dọa người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK