Vũ Thanh nói.
Hoàng Thiên nghe xong nghiến răng nghiến lợi, trong đầu nghĩ là rồng cái quái gì chứ? Nó chỉ là một con quái thú, trên không đụng trời dưới không đụng đất, làm một con ốc sên trốn trong hang động, thứ này mà là rồng mới lạ đó.
"Chắc không phải là rồng, con này khá hung ác, mọi người hãy cẩn thận"
Hoàng Thiên nói với đám người Vũ Thanh.
"Đúng đó, vừa rồi thật nguy hiểm, cậu suýt chút nữa bị con quái vật đó nuốt chửng rồi."
Vũ Thanh sợ hãi nói với Hoàng Thiên, nếu như Hoàng Thiên thật sự bị thứ này nuốt vào, sau đó thứ này chỉ cần thu mình vào trong hang núi, vậy thì đám người bọn họ làm sao để tìm được anh cơ chứ?
Vai của một người thành niên đô con là không chui lọt qua được lỗ hang đó, đồng nghĩa với việc người ta không thể chui vào để tìm quái vật, vậy Hoàng Thiên chỉ có thể chờ bị tiêu hoá mà thôi.
Hoàng Thiên suy nghĩ một chút, anh cũng rất sợ hãi, con vật kỳ quái kia rốt cuộc là thứ gì, anh cũng không thể hình dung ra.
Hơn nữa nếu nơi đây đã xuất hiện một loại quái vật như vậy thì rất có khả năng cũng xuất hiện ở những nơi khác.
"Anh Vũ Thanh, trước hết mặc kệ con quái vật này đã, chúng ta phải ra ngoài trước"
Hoàng Thiên nhìn lên trên, nghĩ đến bọn họ sẽ còn gặp nguy hiểm nếu vẫn tiếp tục trong khe núi này.
Nếu đám người châu Âu đó tìm được nơi này, chỉ cần bọn chúng dùng đá đập hay chỉ cần ngồi xổm trên đó là Hoàng Thiên và Vũ Thanh sẽ phải bó tay chờ chết ở đây.
Vì thế, phải nhanh chóng thoát khỏi đây mới được.
"Ừm, lần này tôi dẫn đầu, tôi lên trước"
Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên.
"Cậu Thanh, chúng ta hãy leo lên theo hướng khác, nơi sợi dây này đi vô tình ngang qua hang động đó."
Ưng Đen có chút lo lắng nói với Vũ Thanh.
"Khó khăn lắm mới vắt sợi dây leo này vào thân cây phía trên, sao có thể đổi vị trí chứ?"
Vũ Thanh hỏi ngược lại.
Ưng Đen gật đầu, đúng là như vậy, nếu đổi vị trí ném dây leo lên có thể sẽ không may mắn quấn vào được bất kì cái cây nào phía trên.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể cắn răng chịu trận, đi ngang qua hang động đó mà trèo lên.
"Cậu Thanh, để chúng tôi lên trước cho."
Lúc này Cóc Đen đi tới, chuẩn bị thay Vũ Thanh leo lên trước.
Vũ Thanh không để cho Cóc Đen lên, dù sao ở đây thực lực của anh mới là mạnh nhất, tiếp theo là Hoàng Thiên, bây giờ Hoàng Thiên đã bị thương, anh nên lên mới phải.
Lúc này, Vũ Thanh ngậm con dao găm ngang miệng, đồng thời dùng hai tay nắm lấy sợi dây, leo lên trên giống như Hoàng Thiên đã làm.
Nhưng anh không thoải mái như Hoàng Thiên vừa nãy, bởi vì đã biết trong sơn động còn có quái vật, áp lực khá lớn.
Ba người Hoàng Thiên theo dõi ở phía dưới, lúc này Hoàng Thiên thử chuyển động chân phải một chút, cảm giác rất đau, nhưng may mắn là đôi chân vẫn có thể do anh tự chủ được.
Nhìn thấy Vũ Thanh leo lên, Hoàng Thiên thực sự đổ mồ hôi thay cho Vũ Thanh.
"Anh Vũ Thanh, cẩn thận một chút."
Hoàng Thiên ở bên dưới nhắc nhở.