Bỗng, Kim Lệ Huyên từ đâu bước đến cạnh cô. Cô ta đưa tay cầm một chai rượu lên xem, ghé tai cô thì thầm rất nhỏ: “Nghe nói cô chưa từng uống rượu vang bao giờ, vậy thì cô định làm kiểu gì đây?”
Có thể nghe rõ sự khinh thường trong lời của Kim Lệ Huyên, song Tư Truy không để ý. Cô đang đắm chìm trong thế giới rượu vang, trên tay là hai chai rượu trông giống nhau.
Lúc trước, cô chỉ nói với tổ chương trình là mình cần rượu vang hồng chứ cũng không nói cụ thể đó là rượu gì. Hơn nữa, đây cũng là quy tắc của cuộc thi. Làm như vậy bắt buộc thí sinh phải có kiến thức mới phân biệt được rượu nào với rượu nào, đồng thời cũng là cho không một cơ hội, để nếu có thay đổi lựa chọn thì vẫn kịp.
Người đầu tư cho cuộc thi này rồi còn để nó được chiếu trên TV chắc hẳn phải rất giàu có, bằng không sẽ không thể nào có những trang thiết bị, kho nguyên liệu nhìn sang như vậy.
Đứng ở đây Tư Truy có hơi choáng, thời gian không còn nhiều nên cô quyết định chọn nhanh. Ngoài lựa chọn đầu tiên là rượu Abbazia, cô còn chọn thêm một loại rượu nữa bởi mùi hương tỏa ra từ chúng.
Nhìn một loạt hành động khó hiểu của cô, Kim Lệ Huyên nhếch môi, cầm chai Merlot giơ lên trước mặt cô rồi nói: “Người nào đi với rượu nấy, cô chỉ xứng đáng với những loại rượu tầm thường.”
Dứt lời, cô ả mang theo rượu vang rời đi. Tư Truy có chút thất thần nhưng không dám để tâm trạng bị ảnh hưởng. Vốn dĩ đã rất áp lực với đống kiến thức hỗn độn về rượu vang, bây giờ hình như lại càng căng thẳng hơn nữa.
Tư Truy tự nhủ chỉ cần bản thân cố gắng, cô bắt đầu đi tìm nguyên liệu. Gần như mọi thứ cần tìm ở đây đều có, từ bột mì, trứng gà, các loại cream dùng để làm bánh cho đến khuôn,… Chạy ngược chạy xuôi một hồi, cuối cùng cũng đã chọn xong trước khi thời gian kết thúc.
Phần kế tiếp được triển khai ngay mà không hề có khoảng nghỉ. Những nguyên liệu được lấy ra từ kho cần giữ được sự tươi ngon thì mới cho ra được một món ngon.
Mỗi thí sinh chỉ có 150 phút để hoàn thành phần thi của mình, phải bám sát chủ đề bánh ngọt cùng với nguyên liệu đã chọn.
Tư Truy tính thời gian trước, mỗi phần chia ra bao nhiêu, sau đó mới bắt tay vào. Rút kinh nghiệm từ những lần thử trước, cô sẽ làm hai đế bánh, một đế bánh cứng hơn, một đế bánh xốp hơn.
Với phần đế bánh cứng, Tư Truy xay nhuyễn bánh quy rồi trộn với bơ lạt đã đun chảy. Hỗn hợp được trộn đều tay để có sự kết hợp tốt nhất, nếu không đủ ướt, nó sẽ bị rời, bị khô, cho nên tỉ lệ cần phải chính xác.
Tư Truy trộn đều tay, lấy một chiếc khuôn rời quết một lớp dầu mỏng, nén phần bánh vừa trộn vào trong. Dùng nhiều sức ấn cho bánh kết dính, phần này không thể qua loa bởi không cẩn thận, lát nữa lấy ra bánh sẽ bị nát.
Bỏ phần đế bánh quy vào tủ lạnh, Tư Truy chuyển qua làm đế bánh bông lan. Cô sẽ chia làm hai bước, lòng đỏ và lòng trắng trứng được tách riêng. Khay bát dùng để đựng cũng phải khô ráo, sạch sẽ, không được dính nước, dính dầu.
Tư Truy để máy ở chế độ thấp, đánh đến khi lòng trắng nổi bọt khí lớn thì cho muối vào. Đánh thêm một lúc nữa, từ từ cho nước cốt chanh cùng đường mịn, trong lúc cho đường giữ máy ở chế độ cao. Lòng trắng trứng nổi đặc, có vân hiện ra khi chạy máy, bóng dẻo hơn liền hạ xuống chế độ vừa. Phần này chỉ cần đánh cho bông mềm chứ không bông cứng, khi nhấc máy lên có chóp dựng đứng hơi oặt xuống và không bị chảy là đã đạt rồi.
Bỏ qua một bên, Tư Truy đong sữa với dầu ăn vào âu, khuấy tan với lòng đỏ trứng, thu được hỗn hợp đồng nhất. Xong xuôi cô mới trộn hai hỗn hợp lại với nhau một cách nhẹ nhàng, rây bột qua một rây nhỏ, chia bột thành từng phần để trộn cho dễ. Khi trộn cũng cần phải có kĩ thuật, không phải cứ khuấy lung tung là xong. Trộn quá lâu, quá mạnh tay, bánh bị chai cứng hoặc không nở được, như vậy, cốt bánh chắc chắn không ngon.
Đổ hỗn hợp có màu vàng nhạt vào khuôn vừa phải, cô dùng hai tay đập xuống mặt bàn cho vỡ bớt bọt khí lớn, rồi cho vào lò nướng đã nóng.
Phần đế bánh Tư Truy làm tương đối nhanh, còn lại bao nhiêu thời gian đều dùng để làm phần kem phủ bên trên.
Loại socola mà Tư Truy sử dụng đến từ hãng Terry – một loại socola với sự kết hợp giữa socola với tinh dầu cam, hình dáng như trái cam thực sự, từng múi cam được tách ra thơm ngon, lạ miệng.
Nồi nước mà Tư Truy bắc lúc nãy đã sủi, cô nhanh chóng tách socola Terry vào bát, sau đó đặt bát lên hấp cách thủy, không để đáy bát tiếp xúc với nước. Chờ đợi socola từ từ tan chảy, khuấy cho đến khi socola sánh mịn. Mùi ngọt đắng đặc trưng của socola dậy lên khiến cho Tô Đào và Ngô Trung cũng phải dừng lại để nhìn một lát.
Tô Đào tò mò hỏi: “Tư Truy, có thể nói cho chúng tôi biết bạn đang làm gì không?”
Tư Truy không dừng tay, cô tắt bếp, liên tục khuấy socola để cho nó nguội nhanh hơn đồng thời không bị vón cục. Cô cười nói: “Tôi đang hấp cách thủy socola để trộn với phô mai mascarpone… làm nhân bánh…”
“Ồ, socola có vẻ ngon đó!” Ngô Trung ngửi mùi thơm của socola, đoạn tiện miệng hỏi thêm: “Bạn định làm bánh nào thế?”
“Socola cam phô mai, một loại bánh với vị ngọt và chua dịu, béo béo của phô mai. Tôi cảm thấy nó sẽ hợp để uống với rượu vang.”
Tô Đào giơ tay làm biểu tượng cố lên, kế tiếp bà muốn đập tay với cô. Tư Truy mím môi, chần chờ hai giây liền đáp lại. Tiếng hai bàn tay vỗ vào nhau vang lên giòn giã, Kim Lệ Huyên nghe thấy, cô ta có chút khó chịu.
Tư Truy lấy lại sự tập trung, chỉ để socola tan chảy nguội đến một nhiệt độ nhất định rồi mới cho phô mai mascarpone, chiết xuất cam cùng một nửa bát kem đặc vào. Vì rút ngắn thời gian cũng như tăng hiệu quả, cô hoàn toàn dùng máy, đánh ở tốc độ trung bình làm cho các nguyên liệu hòa quyện vào nhau. Sau đó, cô thêm socola đã đun chảy và phần kem đặc còn lại, đánh cùng cho đến khi nhân trở nên thật sự nhuyễn mịn. Điều quan trọng là nhân kem và socola tan chảy đều ở nhiệt độ tương đương nhau, không quá nóng hoặc quá lạnh để cả hai hòa quyện vào nhau. Nếu kem đặc quá lạnh, socola có thể đông cứng lại khi cho kem vào…
Bấy giờ, đế bánh bông lan đã chín, được Tư Truy lấy ra khỏi lò và đã nguội. Cô cắt đế bánh thành ba phần, lấy phần ở giữa, đặt lên trên phần đế bánh quy. Chỗ nhân phô mai socola vừa rồi, cô đổ rồi phết chúng lên trên đế bánh đã được làm lạnh. Phết đều tay, tuy nhiên không phết tràn ra cho hết đế bánh mà vẫn để lộ từng lớp từng lớp như vậy. Làm xong thì lại cho vào tủ lạnh, bật mức nhiệt thấp hơn, lạnh hơn khiến cho bánh đông lạnh nhanh. Đáng lẽ phần này phải được để trong tủ lạnh khoảng vài tiếng đồng hồ cho mát, thế nhưng thời điểm cấp bách, cô bắt buộc phải bớt lại, làm bánh nhỏ hơn để nó có thể lạnh đều mà vẫn trọn vị.
Vấn đề hiện tại chỉ là chờ đợi. Lúc này, Tư Truy tranh thủ bắt một ít hoa cam bằng fondant – một nguyên liệu làm từ bột đường để lát trang trí trên bánh. Cam tươi đẹp mắt được cô cắt thành những miếng mỏng chưa đầy 1 centi, xếp ra đĩa.
Trong khi những người khác đang bận rộn với những món tráng miệng của mình thì phần chế biến của Tư Truy cơ bản đã xong. Đế bánh với phần nhân kem bên trên cần làm đông lạnh, cho nên, cô nghĩ phần phức tạp nhất vẫn là phần đầu, cân đong nguyên liệu rồi trộn…
Canh đúng khoảng 25 phút cuối, Tư Truy mới bắt đầu làm sốt socola chảy. Cho thêm bơ vào, đun cách thủy như ban nãy. Nhẹ nhàng lấy bánh đã được đông lạnh ra khỏi tủ, cẩn thận nhấc khuôn tránh bể kết cấu.
Nhìn chiếc bánh nguyên vẹn và thành hình, Tư Truy thở phào. Thành công rồi, còn thành công hơn cả khi làm ở nhà.
Tư Truy chỉnh lại chiếc bánh, bắt đầu công đoạn trang trí. Chậm rãi rưới sốt socola đậm đặc lên phần bánh, cố gắng không để sốt chảy phá vỡ kết cấu hay để lại những lỗ li ti. Phần sốt nâu sóng sánh chảy xuống tạo thành những vệt rất đẹp, đặt hoa cam trắng tinh đã bắt lên, rắc thêm vài hạt cốm socola, dùng những miếng socola Terry có hình múi cam nhấn xuống, đan xen cùng mấy lát cam tươi mỏng.
“Chú ý! Tất cả chú ý! Các bạn còn 5 phút cuối để hoàn tất khâu trang trí, nhanh lên nào!”
Ôn Uyển cùng với Từ Sơn ở phía sau hậu trường bước ra. Người phụ nữ vừa nói vừa hướng về phía Tư Truy, ánh mắt có chút thâm trầm.
Tư Truy chợt nhớ ra mình vẫn còn hai chai rượu vang chưa thử. Rượu đi với bánh ngọt cần phải phù hợp, bằng không sẽ hoàn toàn phá hủy hương vị.
Cô nhìn qua hai chai rượu vang hồng, một chai Abbazia và một chai của thương hiệu khác. Tư Truy rửa tay, quyết định sẽ thử cả hai.
Dùng dụng cụ bật nắp chai Abbazia, trên mũi lập tức thoảng qua mùi của anh đào chín và dâu tây, sau đó là hương vị của trái cây nhiệt đới như dứa, dưa hấu và xoài. Tư Truy không ngửi được rõ như thế, nhưng cô nhớ trong này có vài loại trái cây đặc biệt.
Mùi rượu khiến cổ Tư Truy khó chịu, mặc dù chưa uống nhưng chỉ ngửi mùi cồn thôi, cơ thể cô đã có phản ứng bài trừ.
Đương lúc ngập ngừng, Ôn Uyển bỗng từ sân khấu đi xuống, lướt qua một vài thí sinh, dừng lại trước bàn bếp của Tư Truy, cô ta nói ra những lời ẩn ý: “Kết quả vòng 2 phụ thuộc vào chất lượng món tráng miệng, vậy nên các bạn nhất định không được làm chúng tôi thất vọng… Cúp đầu bếp cùng các giải thưởng danh giá đang chờ các bạn, hãy nhanh tay lên, chúng ta không còn thời gian để chần chừ nữa!”
Ôn Uyển nhìn cô, khóe môi khẽ nhếch lộ ra một cười gằn. Cô ta biết Tư Truy dị ứng với cồn, cho nên trong vòng này, dù cô làm thế nào cô ta cũng đều có cách đối phó.
“Một trong hai, cô chọn đi!”
(*) Tự làm khó mình, viết cái ni làm gì không biết, tui mất bao nhiêu tiếng tra tài liệu các thứ… huhu. Mọi người thích thì đừng quên like cho tui nhé! Moah moah!
M tham khảo công thức từ trang web https://www.supergoldenbakes.com/chocolate-orange-cheesecake/
Hình ảnh bánh socola cam phô mai mà Tư Truy làm, trông sẽ gần giống kiểu như vậy nè! Còn rượu vang hồng, có luôn!
(Nguồn ảnh: Supergoldenbakes.com + Winenet.vn)