• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẫn theo quy tắc cũ, món ăn được chia làm hai để đem cho ban giám khảo chấm. Lần này, món ăn được đậy kín, sau đó sẽ có người đến rồi đem nó đặt lên bàn. Cũng vì thế mà Ôn Uyển đang hoang mang không biết món nào là món do Tư Truy nấu.

Trước đó khi đội của cô bốc được tên nguyên liệu là sườn cừu, cô ta lập tức cho người đi thu mua toàn bộ thịt cừu có thể tìm thấy tại đây, chỉ để lại một phần cho một đội khác cũng bốc được nguyên liệu này.

Nhưng bằng một cách nào đó mà Ôn Uyển không biết, Tư Truy vẫn mang được nguyên liệu về. Cô ta tức lắm song không thể làm gì, chỉ có thể chờ đợi đến thời điểm này để khiến cho cô bẽ mặt.

Lần lượt, các món ăn đều được nếm thử. Mì nấu nước canh cua đồng của đội Trần Tiếp bởi vì không làm bật lên được sự ngon ngọt của cua cho nên không được đánh giá cao. Gà chiên sốt cay của đội Vệ Thiên Từ cũng mắc một lỗi nhỏ đó chính là sốt quá nặng mùi ớt, khiến cho giám khảo không nếm được rõ vị gà, cũng không được đánh giá cao. Nghe lời nhận xét đó, hai đội có chút thất vọng.

Bấy giờ, mùi thơm vẫn dậy lên khiến mọi người thèm nhỏ dãi. Ôn Uyển liếc sang món kế bên, là sườn cừu… Cô ta thấy vẻ mặt của Tư Truy căng thẳng, đinh ninh rằng đây là món ăn do đội cô làm ra.

Thế rồi, cô ta thử một miếng sườn, sau đó chê bai đủ điều. Từ Sơn cũng không hài lòng với món ăn này cho lắm, thịt cừu vẫn còn sót lại một chút mùi hôi, và thịt bị hơi dai.

Còn một món sườn cừu nướng thảo mộc nữa, chính là món của đội Tư Truy. Ôn Uyển ung dung, nhàn nhã thử, ngay lập tức, cô ta nhanh chóng bị vị ngọt của thịt cừu cùng sự béo quện của sốt Tarator chinh phục. Thịt mềm thấm gia vị, cắn đến đâu nước từ trong thịt chảy ra đến đấy, tạo một hương đặc trưng nhưng tuyệt đối không ám mùi hôi. Hơn nữa, kết cấu của sườn cừu này rất tươi, rất ngon, vẫn còn ấm nóng, lá hương thảo, lá Thyme kích thích vị giác muốn thử nhiều hơn. Sốt thì được làm từ sữa chua nguyên chất, trong khi nhai dường như còn cảm nhận được hạt óc chó thơm giòn, dưa chuột sần sật. Ôn Uyển thực sự không nhịn được, cắt thêm một miếng sườn cừu ra, thịt vẫn giữ được màu, không bị nướng chín kĩ mà chỉ hơi tái. Chấm đẫm nước sốt màu trắng, cho vào miệng, cảm tưởng như cả khoang miệng đang bùng nổ vì quá tuyệt vời…

Ôn Uyển lấy khăn giấy thấm phần sốt bị dính trên khóe môi mình, chậm rãi lui ra nhường chỗ cho Từ Sơn.

Ông ta nhìn trước, phần trang trí không có gì đặc biệt, cầu kỳ nhưng nhìn chung đều khá ổn. Ngửi thử thì thấy lá hương thảo lập tức dậy lên, mùi tinh tế, phảng phất còn ngửi thấy mùi thơm của sườn cừu.

Thịt mềm mại được cắt ra dưới lưỡi dao sắc bén, nước cốt bên trong thịt ứa ra ngoài, óng ánh xen lẫn với dầu. Cắn một miếng, ngón tay Từ Sơn hơi run lên. Mặn, béo, ngọt… ngon đến nỗi ông ta phải cau mày gật gù.

Tư Truy nhìn hai người đang chấm món của mình, ánh mắt sáng lên, có chút kích động trong lòng. Vì thế mà cũng quên đi bồn chồn, lo lắng…

Cô nắm chặt tay, cúi mặt lau mồ hôi.

Từ Sơn với Ôn Uyển bàn bạc, sau cùng Từ Sơn đại diện đưa ra kết luận: “Chúng tôi rất thích món này, khi ăn chúng tôi cảm nhận được sự cẩn trọng của người làm chúng, từ cách xử lý cho đến tẩm ướp và nướng. Thực sự cảm ơn hai bạn đã làm ra món ăn xuất sắc như vậy!”

Đội làm ra món ăn được giữ bí mật với ban giám khảo cho nên họ không thể biết được ai đã làm ra chúng. Thí sinh cũng vậy, bọn họ cũng bắt buộc phải giữ bình tĩnh, không để lộ quá nhiều cảm xúc dù được khen hay bị chê.

Phần chấm của Ôn Uyển, Từ Sơn đã xong, bây giờ đến phần chấm của vị giám khảo giấu mặt. Máy quay lại chuyển lên màn hình lớn, tấm rèm lụa che khuất gương mặt của người đàn ông. Hôm nay, anh mặc một chiếc sơ mi đỏ rượu trông rất thanh nhã, có đôi phần thu hút.

Bùi Nghiêu thử qua các món ăn, đến món của Tư Truy, anh dừng lại rất lâu rồi mỉm cười. Anh lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh, sau đó gửi vào group gia tộc.

Không lâu lắm, có người phát hiện rất nhanh. Bọn họ để lại vô số bình luận hỏi nhau lý do đột nhiên anh gửi món ăn vào đây. Có người gan dạ đoán rằng đó là món do bạn gái anh nấu, nhưng lại bị phản bác là anh chưa có bạn gái… Vậy thì rốt cuộc là như thế nào?

Cùng lúc đó, Lâm Tịch đang xem đấu giá với Bùi Lương tại một phiên đấu giá đồ cổ cũng nhận được tin nhắn này. Vừa nhìn là bà biết con trai bà đang ăn món do Tư Truy nấu, bà cười vui, thảo luận với chồng.

Ngay cả Bùi Phưởng ham chơi cũng thế, cô nàng dừng lại việc đang làm, nhìn chằm chằm miếng sườn cừu trong ảnh, nước bọt vô thức tiết ra.

“Bùi Nghiêu khốn kiếp! Anh khiêu khích ai hả? Khi nào chị dâu về em sẽ bảo chị ấy nấu cho em ăn!”

Cô nàng vừa nói vừa bấm vào trong khung chat, gõ một hàng chữ có câu từ y hệt, nhấn gửi đi. Gửi xong, cô nàng kinh ngạc nhận ra đây là group chung của gia tộc, những người trong đây đều là con cháu dòng họ Bùi.

Vội vàng thu hồi tin nhắn, Bùi Phưởng vuốt ngực, chưa kịp thở phào thì nhận ra nội dung đó đã bị chụp lại rồi lan truyền trong group.

Phía dưới, rất nhiều người tò mò hỏi cô.

[Chị Phưởng, chị dâu là ai vậy?]

[Ta không nhìn nhầm đúng không? Tiểu Phưởng, nói cho chú biết, anh trai cháu có bạn gái rồi sao?!]

[Là ai? Là ai đã thu phục trái tim của thằng nhóc ấy?]

[Chị Phưởng, chị gái đó là thiên kim nhà nào vậy? Em có quen biết không?!]

[Cô cảm thấy cô gái này rất có khả năng là một đầu bếp. Nhìn xem cách trình bày này, món ăn này, vừa nhìn đã thấy ngon rồi. Không chinh phục được dạ dày thằng nhóc đó mới lạ, haha!]

Bùi Phưởng vỗ trán, chết cô rồi, vô tình tuồn ra bí mật của Bùi Nghiêu, có khi nào anh sẽ xử cô không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK