Nhân viên bán hàng chưa bao giờ gặp một khách hàng kiêu ngạo như vậy, sắc mặt trở nên có chút không vui: "Thưa anh, tôi thực sự xin lỗi, khách hàng này đến trước anh, xin anh thông cảm, hơn nữa chỗ chúng tôi cũng không có tiền lệ nào như vậy cả".
"Hehe, muốn tiền lệ đúng không?"
Tên thanh niên cười lạnh một tiếng, đột nhiên lấy ra một con dao găm, nện một phát nặng nề trên bàn cà phê, tức giận nói: "Nghe đây, ông đây tên Hàn Tiểu Xuân!"
Hàn Tiểu Xuân!
Nghe thấy cái tên này, nhân viên bán hàng của toàn bộ cửa hàng 4S lập tức sợ chết khϊếp.
Các nhân viên bảo vệ chuẩn bị chạy tới cũng quay đầu nhanh chóng rời đi.
"Bây giờ còn xe không?"
Hàn Tiểu Xuân có vẻ rất hài lòng với phản ứng của những người xung quanh khi nghe thấy tên hắn.
Cô bán hàng sợ hãi đổ mồ hôi hột, cắn răng, đành phải chạy nhanh đến chỗ Diệp Vĩnh Khang đang điền đơn cúi đầu nói: "Thưa anh, rất xin lỗi, anh có thể nhường chiếc xe này cho anh Hàn này trước được không, lần sau khi xe về, chúng tôi sẽ đền bù cho anh".
Vi phạm hợp đồng với khách hàng chắc chắn là điều tối kỵ trong ngành bán hàng, nếu sự việc này đến tai cấp trên, nhân viên bán hàng có thể bị sa thải.
Nhưng cô nhân viên thực sự bất lực, đây chính là Hàn Tiểu Xuân danh tiếng lẫy lừng đấy!
Hàn Tiểu Xuân là ai?
Đó chính là tâm phúc trước mặt Hàn Phong, cậu cả nhà họ Hàn ở Nam Thành, hơn nữa người này còn nổi tiếng hung dữ, là một kẻ sẵn sàng rút dao đâm người, ai mà dám chọc vào hắn cơ chứ!
"Thủ tục điền xong rồi, quẹt thẻ, đưa chìa khóa xe cho tôi".
Diệp Vĩnh Khang điền hết mẫu đơn giống như hoàn toàn không nghe thấy câu nói này.
Nhân viên bán hàng rùng mình, không phải khách hàng này đã nghe thấy cuộc trò chuyện của họ vừa rồi sao?
Đây là Hàn Tiểu Xuân, gặp phải chuyện như vậy còn không mau tránh đi?
"Mẹ nhà nó, mày không nghe tao nói gì à?"
Hàn Tiểu Xuân cả giận nói: "Tao nói lại lần nữa, tao là Hàn Tiểu Xuân, biết điều thì cút!"