Hạ Huyền Trúc nhìn chằm chằm Tống Tư Nhã bằng ánh mắt khó tin, trong mắt hiện lên một tia thất vọng: “Thì ra ngay từ đầu cậu đã lừa mình đúng không?”
“Phải thì sao?”
Tống Tư Nhã hừ lạnh nói: “Cô chỉ là một con nhỏ bị đuổi ra khỏi nhà, đi chợ mua bó rau cũng phải kì kèo một hai đồng, cô cho rằng mình có tư cách tham gia party sinh nhật của tôi sao?”
“Hôm nay anh Hàn nhìn trúng cô, đó là phúc phận của cô, mẹ kiếp thế mà cô còn đéo biết điều, loại rẻ rách giống như cô…”
Bốp!
Hàn Phong giận dữ vung tay tát một cái, khiển trách: “Tống Tư Nhã, đm cô chửi ai là loại rẻ rách đấy… Bây giờ Hạ Huyền Trúc là người phụ nữ của tôi, sau này cô thử mắng cô ấy một câu xem, bây giờ tôi ra lệnh cho cô, lập tức xin lỗi người phụ nữ của tôi ngay!”
“Anh Hàn, tôi… tôi xin lỗi…”
Tống Tư Nhã bị tát một cái vào mặt, đang định lên tiếng nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của Hàn Phong, chỉ đành ôm mặt, miễn cưỡng xin lỗi Hạ Huyền Trúc.
“Huyền Trúc, em đừng sợ, sau này chỉ cần có anh ở đây, ai cũng đừng hòng bắt nạt em!”
Hàn Phong vừa nói vừa lấy trong túi ra một chiếc chìa khóa xe Ferrari và thẻ ngân hàng, xúc động nhìn Hạ Huyền Trúc nói: “Huyền Trúc, chỉ cần em đồng ý trở thành người phụ nữ của anh, những thứ này đều là của em. Anh thật sự rất thích em, Huyền Trúc, đồng ý với anh đi!”
Hàn Phong càng nói càng phấn khích, hắn trực tiếp vươn tay ra, ôm Hạ Huyền Trúc vào trong lòng, ghé sát môi mình vào môi của Hạ Huyền Trúc.
“Anh buông tôi ra…”
Hạ Huyền Trúc giật mình, vội vàng dùng tay chặn môi của đối phương lại, nhưng Hàn Phong vẫn không chịu dừng lại, dùng một tay kéo tay của Hạ Huyền Trúc ra.
Bốp!
Hạ Huyền Trúc trong lúc gấp gáp, tát mạnh một cái vào mặt Hàn Phong.
Lúc này, toàn bộ phòng bao lập tức yên tĩnh.
Hàn Phong bị tát rồi?
Tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng này bằng ánh mắt khó tin.
Nhưng trong ánh mắt của Tống Tư Nhã lại đầy vẻ hả hê.
Hàn Phong là ai?
Đó là cậu chủ của một trong ba gia tộc lớn ở Giang Bắc, hơn nữa kể từ khi nhà họ Chu sụp đổ, chú ba của Hàn Phong trở thành vua của thế giới ngầm được cả Giang Bắc công nhận!
Sắc mặt Hàn Phong dần dần trùng xuống.
Bầu không khí của cả căn phòng bao cũng trở nên vô cùng trầm mặc, giống như màn dạo đầu của một cơn bão vậy.
“Em dám đánh tôi à?”
Hàn Phong nhìn chằm chằm Hạ Huyền Trúc, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng, so với bộ dạng đắm đuối vừa nãy, bây giờ như đổi thành một người khác vậy.
Nói cách khác, bộ dạng của hắn lúc này mới chính là con người thật của hắn.
“Là anh không tôn trọng tôi trước!”
Hạ Huyền Trúc cũng cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, kiên định đáp lại một câu, sau đó xoay người định đi.
Bốp!
Tống Tư Nhã đột nhiên tát vào mặt Hạ Huyền Trúc: “Đánh người xong định đi à, không có cửa đâu!”