Mục lục
Long tế – Trần Phong (Đỉnh cấp rể quý) – Truyện full tác giả: Lư Lai Phật Tổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tổng thư ký, ông Võ Chí Châu, chào mọi người!"

Angel đã tới khu VIP, cô chào hỏi mấy người tổng thư ký và Võ Chí Châu, còn đám người Võ Chí Châu cũng vội vã đứng dậy đáp lễ.

Sau đó, cô đi tới bên cạnh Giáo hoàng Zeus rồi chậm rãi ngồi xuống, cùng Giáo hoàng xem cuộc thi đấu võ thuật cấp thế giới này.

Thi đấu sắp bắt đầu, trận đấu đầu tiên là giữa đội trưởng đội hộ vệ Tòa Thánh - Arthur với võ sĩ trẻ tới từ Pháp Lan Tây

Có một khoảng đất trống ở khu vực chính giữa quảng trường Quang Minh, lúc này, một thanh niên cầm micro bước lên võ đài.

"Khụ khụ!"

Thanh niên nọ ho khan hai tiếng để thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó mới chậm rãi nói: "Kính thưa các quý ông, quý bà, quý vị khách quý, cuộc thi võ thuật cấp thế giới bây giờ sẽ bắt đầu!"

"Trận đấu đầu tiên là đội trưởng đội hộ vệ Tòa Thánh Arthur đấu với Nipa đến từ Pháp Lan Tây. Tiếp sau đây, xin quý vị hãy cho một tràng vỗ tay nồng nhiệt để chào đón sự xuất hiện của hai tuyển thủ!"

"Bốp! Bốp! Bốp!"


Người thanh niên dứt lời thì một tràng pháo tay vang lên đinh tai nhức óc.

Chẳng mấy chốc, ở góc Đông Bắc, nhân vật chính của trận đấu này là Nipa mặc đồ võ màu đen, vẻ mặt vô cảm bước từ phía xa tới.

Cũng không biết vì sao, có lẽ là vì đối thủ của anh ta là Arthur nên bây giờ sắc mặt anh ta rất u ám, biểu cảm rất nghiêm trọng, không chào hỏi với khán giả có mặt trong sân.

Sau khi Nipa xuất hiện, khán đài lại vang lên một tràng pháo tay nữa, Arthur ra sân rồi.

Arthur mặc trường bào, tóc vàng xõa xuống, khí thế ngút trời, bước tới từ một hướng khác.

Arthur không hổ danh là tuyển thủ có tiềm năng đạt giải quán quân, anh ta vừa xuất hiện là khán giả ở dưới đã hoan hô nhiệt liệt.

Cuộc thi võ thuật cấp thế giới lần này không chỉ có võ sĩ được tham dự. Trong khán giả cũng có những quý tộc thượng lưu của các nước hoặc là các cây cao bóng cả có máu mặt của các giới, bọn họ đều kéo nhau từ khắp nơi trên thế giới đến đây xem thi đấu.

Phải biết bọn họ đều là những người giàu có quyền thế, ngày thường sống cực kỳ xa xỉ, đã từng ăn uống chơi bời mọi thứ trên đời, những sự kiện bình thường không thể thu hút sự chú ý của họ được. Nhưng lần này thì khác, người bình thường không thể nào được xem trực tiếp sự kiện tầm cỡ như cuộc thi võ thuật ở đẳng cấp thế giới này, thế nên đã thu hút bọn họ tới, họ đã phải dùng đủ mọi cách để mua cho bằng được vé xem.

Arthur nhìn quanh bốn phía, cười mỉm vẫy tay với khán giả. Vốn dĩ anh ta đã đẹp trai rồi, động tác vẫy tay cũng cực kỳ phóng khoáng, động tác này đã khiến khán giả xung quanh hò reo nhiệt liệt.

Hơn nữa bây giờ tinh thần Arthur rất thoải mái, dường như anh ta không hề quan tâm tới cuộc thi ở trình độ này.



Arthur chào khán giả rồi nhìn về phía Thánh nữ mặc áo bào trắng ở khu VIP.

Vị trí của Angel cực kỳ quan trọng trong lòng anh ta, không ai quan trọng bằng cô. Cô có thể đến xem thi đấu nên Arthur phải thể hiện cho thật tốt.

Cũng có thể nói Angel là nguyên nhân quan trọng nhất để Arthur tham gia cuộc thi võ thuật cấp thế giới này. Anh ta làm tất cả những chuyện này để chứng minh bản thân, chứng minh anh ta mới là người vượt trội trong giới trẻ, cũng chỉ có anh ta mới có tư cách cưới cô.

Arthur và Nipa tới sân đấu, sau đó có một người đàn ông trung niên bước tới. Ông ta mặc trường bào màu đen, ông ta chính là trọng tài của trận đấu này, đến từ tổ chức võ thuật thế giới.

Người đàn ông trung niên lên võ đài, nhìn hai tuyển thủ xong giải thích luật: "Theo quy định, trận đấu có ba hiệp, mỗi hiệp ba phút. Trong quá trình thi đấu, tuyển thủ có thể sử dụng bất kỳ chiêu thức nào, tay không tiến hành thi đấu. Nhưng nếu xuất hiện bất kỳ tình huống nào trong các tình huống sau đây thì buộc phải lập tức ngừng tấn công".

"Thứ nhất, nếu một tuyển thủ bị thương ngã xuống sàn thì người còn lại phải dừng tấn công, đợi trọng tài xem xét. Nếu bên bị thương không nguy hiểm đến tính mạng thì tiếp tục tiến hành thi đấu, nếu vết thương nguy hiểm thì trận đấu lập tức kết thúc!"

"Thứ hai, cho phép tuyển thủ bỏ cuộc. Lúc đang thi đấu hoặc chưa thi đấu, nếu một tuyển thủ bỏ cuộc thì trận đấu sẽ kết thúc, bên còn lại không được ra tay nữa".

"Thứ ba, trong trường hợp có tuyển thủ chết thì trận đấu cũng phải kết thúc!"

Người đàn ông trung niên giới thiệu cặn kẽ quy tắc thi đấu, giọng nói của ông ta vang như chuông, truyền khắp bốn phía, mọi người có mặt ở hiện trường đều nghe rõ.

"Các tuyển thủ nhớ kỹ ba điều trên, nếu vi phạm thì sẽ bị tước quyền thi đấu, đồng thời tổ chức võ thuật thế giới cũng sẽ có hình phạt cho người vi phạm. Hình phạt này cực kỳ nghiêm khắc, vượt khỏi sức chịu đựng của các tuyển thủ!"

"Được rồi, quy tắc chỉ có vậy thôi, hai cậu có ý kiến gì không?"

Trọng tài nhìn hai tuyển thủ, chờ đợi câu trả lời của họ.

"Không có!"

Arthur gật đầu nói trước.

Nipa thì hơi do dự, qua một lúc mới lí nhí trả lời. Trông Nipa có vẻ khá căng thẳng, cơ thể cũng đang run rẩy.

Dù sao thì đối thủ của anh ta cũng là Arthur.

Thực lực của Arthur rất mạnh, mạnh đến nỗi Nipa còn chưa đấu đã có ý muốn bỏ cuộc.

Anh ta là một trong những người đại diện Pháp Lan Tây tham gia thi đấu. Thật ra vốn dĩ anh ta không có tư cách tham gia thi đấu, chỉ là thành viên dự bị, vì anh ta chỉ vừa mới bước vào giai đoạn đầu của Hóa Kình. Có thể nói thực lực của anh ta là yếu nhất trong số tuyển thủ lần này, anh ta không hề có chút tự tin nào khi đối đầu với Arthur.

"Được, nếu không có ý kiến gì thì bây giờ trận đấu chính thức bắt đầu!"



Thấy hai người đều không có ý kiến gì, trọng tài vung một tay lên, tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Trọng tài vừa dứt lời, Arthur chợt ngẩng phắt đầu, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn, chớp mắt khí thế đã lên đến cực đỉnh, lợi dụng khí tức khóa chặt đối thủ Nipa lại trong vô hình.

"Vù! Vù"

Thấy khí thế của Arthur bốc lên ngùn ngụt, trong lòng Nipa hẫng một nhịp. Tuy khoảng cách khá xa nhưng anh ta có thể cảm nhận được áp lực Arthur gây ra, lúc này, anh ta đã hơi không gượng nổi rồi.

Còn chưa bắt đầu thi đấu mà lòng đã nảy sinh ý rút lui, anh ta đã thua ngay từ đầu trận đấu này rồi.

Lúc này, Arthur cất bước đi đầu tiên, Nipa nhìn thấy vậy thì tinh thần hoàn toàn sụp đổ.

"Tôi... tôi nhận thua!"

Lúc Arthur chuẩn bị cất bước thứ hai thì Nipa run rẩy không ngừng, vội vã run run nhận thua, chỉ sợ mình không kịp nhận thua.

"Gì... cơ?"

Nipa còn chưa dứt câu thì trong sân đã vang lên tiếng hô kinh ngạc, bọn họ không ngờ kết quả sẽ thế này.

"Nipa, cậu nghĩ cho kỹ, cậu muốn nhận thua đúng không?"

Ngay đến trọng tài cũng khá bất ngờ về lựa chọn của Nipa, ông ta hỏi.

Nghe câu hỏi của trọng tài, Nipa hít sâu vào một hơi rồi nói tiếp: "Đúng vậy, tôi nhận thua".

Nói xong thì Nipa mới thở phào nhẹ nhõm. Áp lực đè nén trong tim kia cũng tiêu tan sau câu nhận thua.

Nipa khẳng định lại câu nói vừa nãy một lần nữa. Trọng tài nhìn sâu vào anh ta thêm một lần rồi không do dự, cất giọng vang vọng: "Trận đấu đầu tiên, Nipa nhận thua, Arthur thắng!"


"Gì... cơ? Khó tin thật!"


"Arthur uy vũ!!"


Nipa nhận thua rồi, hiện tượng này khiến toàn bộ khán giả không kìm được tiếng hô kinh ngạc. Những fans cuồng của Arthur lớn tiếng hoan hô, kích động vì Arthur thắng trận đấu.


Arthur cũng rất vui, anh ta không cần đấu cũng thắng được trận đầu, đây là một khởi đầu suôn sẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK