Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 552

Đúng vậy, dù cưỡng hiếp không thành nhưng vẫn coi là tội phạm cưỡng hiếp!

Nhan Nhã Tịnh thù địch với anh ta như vậy, Lâm Tiêu cảm thấy thật sự bất đắc dĩ, anh ta là loại người cực kỳ kiêu ngạo, nếu người phụ nữ khác dám cho anh ta nhìn sắc mặt như thế, anh ta đã sớm quăng cô gái đó xuống cửa sổ.

Thế nhưng Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn, là bạn thân nhất của Tô Thu Quỳnh, cô tức giận với anh ta thì anh ta chỉ có thể nhận lấy.

Hơn nữa Lâm Tiêu thật sự muốn hiểu về Tô Thu Quỳnh nhiều hơn, vì vậy anh ta nói chuyện hòa nhã với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, tôi thật sự quan tâm đến Tô Thu Quỳnh! Tôi muốn biết rốt cuột cô ấy đã trải qua chuyện gì trong những năm qua!”

“Anh không biết Thu Quỳnh đã gặp chuyện gì trong ngần ấy năm qua ư?” Nhan Nhã Tịnh không tin Lâm Tiêu không biết Tô Thu Quỳnh đã từng ngồi tù, cô nhìn Lâm Tiêu với vẻ mặt trong trẻo và lạnh lùng: “Trước kia Thu Quỳnh gặp chuyện gì không quan trọng, quan trọng đó là sau này cô ấy có thể vui vẻ thật sự.”

“Lâm Tiêu, tôi không biết tại sao anh lại muốn ức hiếp Thu Quỳnh, nhưng tôi cho anh biết, anh không có tư cách gây tổn thương đến Thu Quỳnh! Phiền anh sau này đừng xuất hiện trước mặt Thu Quỳnh nữa!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô luôn miệng nói tôi tổn thương đến Tô Thu Quỳnh, chẳng lẽ cô ấy chưa từng tổn thương đến tôi?!” Lâm Tiêu nhớ lại Tô Thu Quỳnh phớt lờ anh ta vào nhiều năm trước, cùng với đám bạn chế nhạo anh ta thì anh ta lại tức giận đến mức không có chỗ phát tác.

Lâm Tiêu anh ta có xuất thân người khác không thể đuổi kịp, anh ta vừa ra đời thì chính là con trai cưng của trời, như mặt trăng được ngàn sao vây quanh, từ nhỏ đến lớn anh ta chỉ toàn nghe những lời nịnh hót đến chai cả tai, cũng nhờ Tô Thu Quỳnh, anh ta mới gặp được thất bại đầu tiên trong đời.

Thế nên vẫn khó chịu đến giờ.

“Tổn thương anh?” Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cực kỳ buồn cười: “Thu Quỳnh đã nói trước kia cô ấy không quen anh, vậy cô ấy tổn thương anh bằng cách nào?!”

“Lâm Tiêu, anh không có chứng vọng tưởng bị hại đó chứ? Anh có chứng vọng tưởng bị hại thì đi bắt đền người khác, anh đừng vô cớ bắt đền lên đầu Thu Quỳnh nữa!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói ai có chứng vọng tưởng bị hại!” Lâm Tiêu bị Nhan Nhã Tịnh chế nhạo như thế nên càng gắt gỏng hơn.

“Nhan Nhã Tịnh, cô có biết Tô Thu Quỳnh đã làm gì với tôi hay không?! Nếu cô không biết Tô Thu Quỳnh đã làm gì với tôi thì đừng có lên tiếng!”

“Lâm Tiêu, tôi thật sự không biết Thu Quỳnh đã làm gì với anh!” Nhan Nhã Tịnh thấy dáng vẻ này của Lâm Tiêu quá mức buồn cười, cô nhếch môi nở nụ cười châm chọc: “Anh nói thử xem Thu Quỳnh giết cả nhà anh, hay muốn mạng già của anh mà anh cứ ức hiếp cô ấy hết lần này đến lần khác như vậy!”

“Tôi…”

Lâm Tiêu bị Nhan Nhã Tịnh chặn họng nên lập tức không nói nên lời.

Khuôn mặt điển trai mang nửa dòng máu lai của anh ta tái xanh, đôi mắt luôn lộ vẻ tà ác không kìm chế lại hơi mất tự nhiên không nói thành lời.

Nhưng anh ta nhớ đến việc anh ta đã vứt thể diện vì Tô Thu Quỳnh nên anh ta không nhịn được quát lên: “Tô Thu Quỳnh làm tôi rất mất mặt! Đời này của Lâm Tiêu tôi chưa từng mất mặt đến thế!”

Lâm Tiêu tức giận đá vào thùng rác ở đầu bậc thang, thùng rác quá cứng, anh ta vừa đá đã làm chân vô cùng đau đớn, đau đến mức khiến anh ta nhe răng trợn mắt.

Lâm Tiêu thu chân rồi chửi đổng lên: “Tôi đã từng theo đuổi Tô Thu Quỳnh! Nhưng Tô Thu Quỳnh hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của tôi! Cô không biết, cô ấy…”

“Cô ấy và tôi đi đối diện với nhau mà cô ấy không nhận ra tôi, bởi vì cô ấy nên tôi đã thành trò cười trong giới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK